----
Vân Hoàng nữ đế!
Nghe lời Hoàng Thiên Minh nói.
Mọi người đều giật mình.
Phải biết rằng.
Danh xưng Vân Hoàng nữ đế này không hề xa lạ.
Bất kỳ tồn tại nào sống ở thời kỳ thượng cổ đều đã từng nghe thấy.
Dù sao cũng là chủ nhân của đế quốc cuối cùng thời thượng cổ.
Cũng là vị nữ đế cuối cùng!
Cũng có thể nói.
Thời đại này, võ đạo cằn cỗi, truyền thừa biến mất có một phần nguyên nhân là do Vân Hoàng nữ đế.
Nếu không phải Vân Hoàng nữ đế phát động chiến tranh, mong muốn chinh chiến thiên lộ, chỉnh hợp gần như tất cả các tông môn thế gia trên mảnh đại lục này.
Nàng đã tập kết lực lượng, tiến hành chinh chiến nhưng thất bại.
Nếu như nàng không làm vậy thì cũng sẽ không có sự thất bại nào cả, cũng sẽ không có dẫn tới vô số tông môn thế gia lần lượt ngã xuống, truyền thừa biến mất.
Ảnh hưởng kéo dài cho đến tận bây giờ, võ đạo trở nên cằn cỗi.
Nhưng mà phần lớn người đều không có trách tội Vân Hoàng nữ đế.
Ngược lại còn sinh lòng sùng kính và bội phục đối với hành động của nàng.
Thứ nhất, nàng có thể chỉnh hợp gần như tất cả các thế lực trên đại lục, để bọn họ theo nàng chinh chiến thiên lộ, đây chính là mị lực từ nhân cách.
Thứ hai, giới tu đạo thời kỳ thượng cổ là đàn tinh hội tụ, thiên kiêu đi đầy đất.
Nàng đứng trên đỉnh nhóm thiên kiêu, lại không cách nào phá cảnh.
Chỉ vì vùng thế giới này không cách nào thừa nhận người có cảnh giới cao hơn nữa.
Vân Hoàng nữ đế không cam tâm trầm luân cuộc đời ở nơi đây mới phát động chinh chiến.
Nàng vứt bỏ thân phận nữ đế.
Vứt bỏ vùng thế giới này, đứng trên đỉnh vinh quang.
Lấy mệnh mà tranh đấu.
Muốn cược lấy một tương lai mới.
Không chỉ cho chính mình, cũng là vì vùng thế giới này.
Chỉ nói tới sự quyết đoán thì không bao nhiêu người có thể làm được như nàng.
Đây cũng là nguyên nhân mà hiện giờ nhắc tới Vân Hoàng nữ đế, không có ai oán hận trách tội cả.
Chỉ có kính trọng mà thôi.
Tuy rằng khi đó nam tử quạt xếp còn chưa được sinh ra nhưng cũng từng nghe từ trong miệng sư tôn, nghe tới chuyện chinh chiến thiên lộ.
Hắn tìm đọc từ trên sách cổ.
Cũng biết được chuyện về Vân Hoàng nữ đế ở giới vực này.
Khi đó, tuy rằng thực lực chỉnh thể của thế giới này hoàn toàn kém xa bọn họ.
Nhưng lại khiến cho mấy người sư tôn ăn phải quả đắng.
Nếu như không phải thực lực chênh lệch quá nhiều thì khó mà đoán được kết quả của trận chinh chiến kia.
Cũng bởi vì Vân Hoàng nữ đế phát động chinh chiến nên mới dẫn tới kế hoạch của bọn họ bị kéo dài tới hiện tại.
Đối với bọn họ mà nói, đây chưa chắc không phải một loại tổn thất to lớn!
Hiện giờ, hắn tới hạ giới.
Bản thân mang theo hai nhiệm vụ.
Nhiệm vụ thứ nhất chính là hỏi thăm vị cường giả thần bí kia, cũng chính là sư tôn của ba người Ninh Trần Tâm, hỏi xem người ta có mục đích gì.
Có thể sinh ra xung đột với kế hoạch của bọn họ hay không.
Nhiệm vụ thứ hai đó là tìm xem Vân Hoàng nữ đế đã chuyển thế là ai, thực lực hiện giờ như thế nào, ở nơi nào.
Sau đó bóp chết nàng từ trong trứng nước.
Phòng ngừa đối phương khôi phục thực lực, khởi xướng chinh chiến thiên lộ lần hai.
Ảnh hưởng đến chuyện thực thi kế hoạch!
Đương nhiên, cũng có người oán hận Vân Hoàng nữ đế.
Giống như Hoàng Thiên Minh ở đây.
Tất nhiên Hoàng Thiên Minh này không phải Hoàng Thiên Minh trước kia.
Hiện giờ Hoàng Thiên Minh đã bị Âm Thi Lão Nhân đoạt xá.
Thời kỳ thượng cổ.
Âm Thi Lão Nhân cầm đầu một đám tà tu, cả đám bị Vân Hoàng nữ đế dẫn dắt nhân mã tiêu diệt.
Linh hồn của hắn cũng bị trấn áp vô số năm.
Nếu như không phải hấp dẫn Hoàng Thiên Minh tới phong ấn rồi dụ dỗ giải khai trận pháp thì e là đến bây giờ hắn vẫn bị trấn áp trong bí cảnh mà đại quốc sư thiết lập.
Hiện giờ biết được Vân Hoàng nữ đế đã chuyển thế, thậm chí còn xuất hiện trước mặt mình.
Sao “Hoàng Thiên Minh” có thể đè nén oán hận trong lòng chứ?
Lúc này hắn liền bộc phát thi khí quanh thân, đột nhiên giậm chân, nền hoàng cung mặt đất xuất hiện từng vết từng vết nứt!
Thân thể Hoàng Thiên Minh như đạn pháo phóng về phía Hồng Anh.
Hồng Anh ghé mắt, thò ra một tay ra, trong lòng bàn tay có luân hồi chi lực phun trào.
Ngay sau đó là một đạo chưởng ấn mang theo luân hồi chi lực từ tay nàng đánh úp đến Hoàng Thiên Minh.
Hoàng Thiên Minh cười lạnh một tiếng: “Nữ đế, tu vi của ngươi còn chưa khôi phục, đang chiến đấu cùng với Hư Thần cảnh lại có thể phân ra bao nhiêu lực lượng đối phó ta?”
Nói xong, Hoàng Thiên Minh làm ra một động tác rất kỳ quái trên không trung.
Chỉ thấy hắn khoanh hai tay thành một vòng.
Trong vòng bắt đầu có từng sợi thi khí hội tụ!
Giữa hai tay Hoàng Thiên Minh nhanh chóng xuất hiện một quả cầu thi khí to lớn!
Cùng với tiếng cười khặc khặc lạnh lùng của mình.
Hắn đem ném quả cầu thi khí to lớn về phía luân hồi chưởng ấn!
Tốc độ quả cầu thi khí di chuyển cũng không nhanh nhưng bên trong ẩn chứa thi khí kinh khủng, khiến cho người thường phải run sợ!
Khi chưởng ấn va chạm với quả cầu thi khí.
Chỉ là nháy mắt.
Quả cầu thi khí to lớn liền nổ tung!
Thi khí tràn ngập khắp toàn bộ hoàng cung.
Tựa như khí cầu yếu ớt bị một cây kim đâm thủng.
Thi khí bên trong lướt qua luân hồi chưởng ấn cuốn về phía Hồng Anh!
Thi khí bùng nổ và lan tràn tạo nên cảnh tượng hết sức đáng sợ.
Ngay cả lão giả Phật môn phía sau cảm nhận được cỗ thi khí ngập trời này cũng không khỏi tỏ vẻ kinh hãi.
Thi khí khổng lồ thế này.
Đến tột cùng là phải tàn sát bao nhiêu người mới có thể làm được?
Cảm nhận được thi khí ngập trời quét tới mình.
Sắc mặt Hồng Anh cũng có chút nghiêm trọng.
Hiện giờ nàng không chỉ phải chống cự thế công của lão giả râu dài mà còn muốn phân tâm chống đỡ thi khí.
Đang lúc Hồng Anh chuẩn bị thi triển Luân Hồi Thương Pháp thì có một bóng thiên tướng lướt qua người nàng.
Thiên tướng cầm Kim Lân Thần Thương trong tay mà nghênh đón cỗ thi khí ngập trời kia.
Trường thương trong tay quét ngang ra.
Chỉ thấy Ninh Trần Tâm cõng cũ giỏ sách cũ nátm tay cầm Đạo kinh đi đến bên cạnh Hồng Anh.
“Sư tỷ, ngươi và sư huynh tập trung ngăn địch, cứ giao hắn cho ta.”
Nghe lời này, Hồng Anh mỉm cười gật đầu.
Nàng không có quan tâm tới Âm Thi Lão Nhân nữa.
Đối với Ninh Trần Tâm hay là mấy người trong Thảo Đường.
Hồng Anh đều hoàn toàn tin tưởng.
Nàng có thể giao phó phía sau lưng cho tất cả.
Hoàng Thiên Minh nhìn thư sinh trước mắt, sắc mặt trở ên âm trầm nói: “Việc này không liên quan đến ngươi.”
Ninh Trần Tâm cười nói: “Nàng là sư tỷ của ta, vì sao lại không liên quan đến ta?”
Nói xong liền khống chế thiên tướng phóng về phía Hoàng Thiên Minh! !
Hiện giờ Hoàng Thiên Minh đã hấp thu linh hồn và tu vi của vô số người tu đạo.
Cảnh giới đã đột phá đến nửa bước Hư Thần!
Đối mặt với công kích của Ninh Trần Tâm vẫn rất thong dong, nhẹ nhàng.
Hai tay bấm tay niệm thần chú, thi khí tràn ngập khắp đại điện lại bắt đầu ngưng tụ.
Thi khí hóa thành một âm binh to lớn mặc cốt giáp, nó cao chạm tới đỉnh đại điện.
Một tay cầm cốt thuẫn, một tay cầm cốt đao.
Thiên tướng vung trường thương công kích thì âm binh lại nâng cốt thuẫn ngăn chặn!
Ầm!
Dư chấn lan ra xung quanh!
Ngay sau đó.
Âm binh vung cốt đao chém thẳng đến thiên tướng!
Lực lượng cực kỳ to lớn.
Thi khí không ngừng sôi trào.
Tất nhiên Ninh Trần Tâm cũng không ngồi chờ chết, hắn cầm Đạo kinh trong tay, miệng tụng đạo ngôn!
“Tịnh!”
Một luồng ánh sáng tịnh thế chiếu rọi vào thân thể âm binh cốt giáp.
Trong lúc nhất thời, thân thể của âm binh bắt đầu tan thành thi khí!
Thân thể xuất hiện mấy lỗ thủng!
Có thể nói.
Công pháp của Ninh Trần Tâm cực kỳ khắc chế tà tu.
Khiến trong lúc nhất thời Hoàng Thiên Minh không cách nào thoát ly khỏi thế công của Ninh Trần Tâm.
Mà bên kia.
Nam tử quạt xếp nhìn về phía một lão giả Phật môn khác, nói: “Đi giết nàng kia đi.”
Cần phải diệt trừ Vân Hoàng nữ đế trước khi thực lực của nàng hoàn toàn khôi phục!