Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư

Chương 158: Phục kích thành công

Chương Trước Chương Tiếp

----

Từng trận gió mạnh nối nhau thổi.

Hoang nguyên cực kỳ trống trải, không có cây cối hoa cỏ nào, liếc mắt nhìn cũng không thể bỏ sót chỗ nào!

Chỉ có ở Đại Liệt cốc mới có mấy khối đá to.

Ba tiểu đội phục kích đã chia nhau nấp sau mấy khối đá.

Khu vực bên trái liệt cốc là tiểu đội mà Diệp Thu Bạch dẫn dắt.

Giờ phút này.

Trong mắt mọi người đều tràn ngập sự nghiêm trọng.

Không ai dám nói chuyện.

Một khi tạo ra tiếng động sẽ có khả năng bị tai mắt của đối phương phát giác.

Còn truyền âm, tất nhiên cũng có thể bị cao thủ bên đối phương phát giác.

Cho nên mọi người chỉ có thể dùng ánh mắt và ra hiệu bằng tay để giao lưu.

Chuyện duy nhất cần làm chính là chuẩn bị sẵn sàng công kích, lẳng lặng chờ đợi nhân mã Lạc Nhật vương triều vượt qua Đại Liệt cốc!

Mây đen che kín không trung, ánh trăng không cách nào chiếu xuống.

Đại Liệt cốc sâu không thấy đáy.

Từ trong liệt cốc có từng đợt khí lạnh tràn ra.

Như có lệ quỷ từ vực sâu Cửu U chui ra.

Đúng lúc này.

Từ phía đối điện Đại Liệt cốc có tiếng mặt đất run rẩy truyền đến!

Mọi người rùng mình!

Tới rồi!

Phía đối diện Đại Liệt cốc, một đội quân đen nghìn nghịt đang tiến tới gần!

Cũng không phải như đội quân bình thường.

Phía trên đầu đội quân có sương đen quay cuồng.

Trong sương đen có quỷ hồn du đãng, thường xuyên phát ra tiếng rít gào!

Hơi thở làm cho người ta sợ hãi.

Một quân đội kinh khủng thế này, khó trách không ngừng đột phá phòng tuyến của liên minh Bắc Vực!

Nhưng có một điều làm mọi người cảm thấy khó hiểu.

Vì sao đội quân của Lạc Nhật vương triều đột nhiên trở nên tà môn thế này, thực lực cũng gia tăng rất nhiều?

Dù đặt ở Trung Vực cũng có thể ngang với mấy thế lực hàng đầu rồi.

Diệp Thu Bạch khẽ nhíu mày.

Lại là thi khôi.

Lại là đội quân tà môn này.

Liên tưởng đến những hành động gần đây của Lạc Nhật vương triều.

Nơi bọn họ đi qua, tất cả sinh vật đều bị tàn sát sạch sẽ.

Những phàm nhân tán tu chỉ còn lại có một bộ da, đã không còn máu thịt và xương cốt.

Đây là kết quả mà Lạc Nhật vương triều liên hợp với thế lực khác sao?

Rốt cuộc là thế lực nào mà có công pháp tà dị đến mức này?

Diệp Thu Bạch không có thời gian suy nghĩ nữa.

Đối phương đã tới cửa Đại Liệt cốc.

Lúc này có hai cường giả Càn Nguyên cảnh trung kỳ bên đối phương phóng ra bay tới Đại Liệt cốc.

Ngay sau đó hai người đều giang tay.

Một nhịp cầu do linh khí tụ thành bắc ngang Đại Liệt cốc, nối liền hai bờ.

“Nhanh chóng thông qua.”

Tiếng nói vừa dứt.

Đội quân tà môn sôi nổi bước lên cây cầu linh khí đi về phía đối diện.

Diệp Thu Bạch ấn nấp sau khối đá nhìn thoáng qua hai cường giả Càn Nguyên cảnh trung kỳ phía trên.

Hắn đột nhiên nghĩ đến.

Nếu có thể đánh chết hai tên cường giả Càn Nguyên cảnh này trong nháy mắt, vậy đội quân đang bước qua cầu sẽ trực tiếp rơi xuống liệt cốc!

Mà liệt cốc sâu không thấy đáy, ngã xuống thì không cách nào sống nổi rồi.

Với thực lực của từng cá nhân trong đội quân thì không đủ để ngự không.

Nghĩ đến đây.

Diệp Thu Bạch ra hiệu cho đám người Kiếm Triều Miện.

Chỉ chỉ hai gã cường giả Càn Nguyên cảnh phía trên rồi làm động tác cắt cổ.

Mọi người hiểu ý.

Ngay sau đó mấy người Kiếm Triều Miện rút kiếm ra chuẩn bị.

Diệp Thu Bạch cũng rút Ám Ma kiếm.

Tranh thủ một kích tất sát!

Đồng thời giơ ba ngón tay lên.

Lúc này, một ngón tay cong xuống.

Đồng thời đội quân của Lạc Nhật vương triều cũng đã đi được một phần ba cây cầu.

Diệp Thu Bạch nhìn chằm chằm đối phương, cong ngón tay thứ hai.

Đội quân vẫn tiếp tục tiến tới.

Sương đen quay cuồng mãnh liệt.

Quỷ hồn rít gào như muốn đòi mạng!

Khi phần lớn người đã đến giữa liệt cốc thì Diệp Thu Bạch đột nhiên nắm tay lại.

Cùng lúc đó mọi người đồng thời dựng kiếm lên.

Từng luồng kiếm ý bùng nổ!

Kiếm Triều Miện trực tiếp dùng chiêu thức công kích mạnh nhất hướng về phía hai tên cường giả Càn Nguyên cảnh.

Mọi người cũng như thế, không dám giữ lại chút nào!

Trong tính huống địch mạnh ta yếu thì không có chuyện giữ lại thực lực.

Một khi giữ lại, có thể thất bại sẽ gần trong gang tấc.

Mà cái giá của thất bại chỉ có một.

Đó là đường chết!

Không có ai muốn chết.

Cho nên mọi người đều dùng toàn lực công kích hai tên cường giả Càn Nguyên cảnh phía trên.

Hai tên cường giả muốn thoát thân nhưng lại phát hiện quanh mình tràn ngập kiếm ý!

Chỉ thấy Diệp Thu Bạch lật tay.

Kiếm vực triển khai!

Phong tỏa hai người.

Hai cường giả Càn Nguyên cảnh không cách nào thoát khỏi nên hứng hết tất cả công kích, không cách nào chống đỡ hết!

Cả hai nhanh chóng bị nhiều vết thương.

Lúc này, Diệp Thu Bạch giơ Ám Ma kiếm lên.

Hắn khẽ quát một tiếng: “Ma lâm!”

Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ bảy!

Ám Ma kiếm đã tăng cấp thành Linh Khí, uy lực của Thiên Ma Cửu Kiếm mạnh hơn trước rất nhiều.

Kiếm ý màu đen quay cuồng, một đạo kiếm mang ầm ầm chém ra!

Dưới ma khí ngập trời, động tác của hai cường giả Càn Nguyên cảnh dừng lại.

Tâm thần bọn họ bị ảnh hưởng!

Tạm thời không có phản ứng.

Trong chiến đấu giữa người tu đạo, đột ngột dừng lại thế này đã có thể phân ra thắng bại, quyết định sinh tử.

Huống hồ trong kiếm mang màu đen còn có hàn ý tràn ra khiến động tác của hai người chậm lại.

Hơn nữa hai người đã bị thương, khí huyết quay cuồng.

Linh khí trong cơ thể bị mất khống chế, không thể nhanh chóng điều động.

Gặp phải đạo kiếm mang này, cả hai chỉ có thể trơ mắt nhìn nó chém qua người!

Chớp mắt, thân thể hai cường giả Càn Nguyên cảnh bị phân thành hai nửa!

Linh hồn cũng bị tiêu diệt.

Lúc này đội quân bên dưới mới phản ứng lại.

“Địch tập!”

Vừa hô xong hai chữ này, bởi vì hai cường giả Càn Nguyên cảnh tử vong, cầu linh khí không còn người duy trì nên tiếp tan biến.

Một đám người trong đội quân hoảng sợ rơi vào liệt cốc!

Phần phía sau còn chưa bước lên cầu nhặt về một mạng.

Cùng lúc đó, phía cuối đội quân có một hơi thở khổng lồ bộc phát, lan tràn đến Đại Liệt cốc.

“Lớn mật!!!”

Diệp Thu Bạch đã thu hồi Ám Ma kiếm, hét to: “Lui!”

Mọi người đồng loạt bỏ chạy.

Đợi cho chủ nhân hơi thở, một nam tử mặc giáp đi tới Đại Liệt cốc thì đám người Diệp Thu Bạch đã rời khỏi rồi.

Tuy rằng có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn họ nhưng nam tử mặc giáp cũng không dám đuổi theo.

Bởi vì bên đó là Thiên Khiển cốc.

Đối phương dám phục kích vào lúc này.

Chắc chắn đã có cường giả tiếp ứng.

Chỉ có thể ngậm bồ hòn.

Đồng thời hắn sẽ chịu sự trừng phạt của Lạc Nhật vương triều.

Nghĩ đến vương triều, nghĩ đến thủ đoạn của đại hoàng tử.

Nam tử mặc giáp không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

Hắn nhìn thoáng qua đội quân đã tổn thất gần một phần bên dưới mà cắn chặt răng, tức giận nhíu mày!

Gầm nhẹ nói: “Kiểm kê quân số!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)