Thương Minh bị lôi mâu vây quanh, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Mặc dù hắn sử dụng toàn lực nhưng chỉ có thể khiến cho lôi mâu lung lay một chút, chẳng có ích gì.
Mục Phù Sinh mỉm cười nhìn Thương Minh gần ngay trước mắt, gần như muốn mặt dán mặt vào nhau, khẽ lắc đầu nói:
“Ngươi nói xem, chúng ta đã sớm mai phục ở chỗ này, bày ra hơn ba ngàn tờ phù triện, ta sẽ không chuẩn bị gì khác sao?”
“Thực lực của ngươi không tệ, nhưng đầu óc của ngươi không tỷ lệ thuận với thực lực của ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây