----
Phật môn vô cùng thần bí.
Mười tám vị La Hán, mọi người đã biết.
Lúc trước cũng có người như Ninh Trần Tâm vậy.
Muốn bóc trần lớp màn che của Phật môn.
Có hai người bị mười tám vị La Hán ra tay chém giết!
Hiện giờ mười tám vị La Hán mà người Tây Vực sợ hãi lại thua trong tay Ninh Trần Tâm.
Tựa như lá khô củi mục, không chịu nổi một kích!
Một thư sinh lại có thực lực khủng bố thế này.
Hơn nữa, bọn họ căn bản không cảm giác được dao động linh khí từ trên người Ninh Trần Tâm.
Giống như không có cảnh giới.
Bọn họ nào biết rằng Ninh Trần Tâm thật sự không có cảnh giới.
Người này đến cùng là thần thánh phương nào?
Giờ phút này.
Ninh Trần Tâm vẫn tiến về phía trước.
Cầu thang Phật môn tổng cộng chín trăm chín mươi chín bậc.
Cứ mười bậc là phải bái một lần.
Hiện giờ Ninh Trần Tâm đã đi tới bậc thứ chín trăm chín mươi tám!
Chỉ còn một bậc nữa là có thể tới Phật môn.
Giờ phút này, ở bậc thang thứ chín trăm chín mươi chín, cũng chính là một bậc cuối cùng.
Có một lão giả đột ngột xuất hiện.
Lão giả không có tóc, thân khoác cà sa màu xanh lá!
Ở chỗ bậc thang thứ bảy trăm.
Đám người công tử áo gấm quỳ lạy xong liền nhìn về phía lão giả, sắc mặt không khỏi thay đổi!
“Thanh Y Bồ Tát!”
“Xem ra thư sinh đã bị toàn bộ Phật môn chú ý.”
Tuy rằng Phật môn luôn nói là chúng sinh bình đẳng, không có phân chia cấp bậc.
Nhưng vẫn chia ra sa di, chính là đệ tử nhập môn.
Trên sa di là La Hán!
Mười tám La Hán thuộc giai tầng này!
Hướng lên trên là Bồ Tát, Bồ Tát chia thành Thanh Y Bồ Tát và Kim Y Bồ Tát!
Trong đó, Kim Y Bồ Tát có thực lực cường đại hơn, tu vi Phật đạo thâm hậu!
Hướng lên trên nữa chính là Phật.
Mỗi một vị Đại Phật đều có địa vị hàng đầu trong Phật môn.
Chính là lực lượng mạnh nhất của Phật môn!
Tuy phân chia như thế nhưng thực lực của Thanh Y Bồ Tát cũng không yếu.
Mạnh hơn mười tám vị La Hán nhiều.
Như Thanh Y Bồ Tát trước mặt Ninh Trần Tâm, hắn có thực lực Càn Nguyên cảnh hậu kỳ!
Mười tám vị La Hán thi triển Thập Bát La Hán trận mới có thể đối chiến với Thanh Y Bồ Tát.
Chỉ thấy Thanh Y Bồ Tát nở nụ cười thật hiền từ, nói.
“Vị thí chủ này, dừng bước đi.”
“Ngươi không thành tâm, Phật sẽ không giúp ngươi giải thích nghi hoặc.”
Ninh Trần Tâm lạnh nhạt nhìn Thanh Y Bồ Tát rồi nói: “Như thế nào là thành tâm.”
“Theo lời các ngươi nói, cứ mười bậc thì quỳ lạy một lần mới là thành tâm sao?”
Thanh Y Bồ Tát cười, lắc lắc đầu nói: “Quỳ lạy chỉ là hình thức thôi, nếu như tâm thành, vì sao không quỳ bái Phật?”
Ninh Trần Tâm lại không đồng ý với cách nói của Thanh Y Bồ Tát, phản bác: “Người thành tâm không thẹn với lòng, không thẹn với người, quỳ lạy có thể chứng minh?”
“Đối với người, ta không thẹn với mình, đối với mọi chuyện, ta không thẹn với lòng.”
“Ta chỉ muốn chứng thực những gì đã thấy đã nghe về Phật môn dọc theo đường đến đây, chẳng lẽ không phải là thành tâm sao?”
“Nếu như các ngươi thành tâm, vì sao phải thiết lập cầu thang Phật môn không có bất kỳ ý nghĩa thực tế này làm gì?”
“Chẳng lẽ chỉ là vì thu thập tín ngưỡng chi lực?”
“Phật môn có lòng thành, vì sao phải tìm mọi cách ngăn trở tiểu sinh.”
Ninh Trần Tâm nói rất nhẹ nhàng nhưng lời nói thì tru tâm.
Trên mặt Thanh Y Bồ Tát vẫn treo nụ cười hiền từ nhưng trong đôi mắt đã híp lại mang theo từng sợi sát khí!
Theo lời Ninh Trần Tâm thì đều là do Phật môn bọn họ cố tình làm khó.
Thanh Y Bồ Tát không muốn nhiều lời nữa, hắn nhìn về phía mọi người bên dưới rồi nói: “Người không liên quan tạm thời xuống núi thôi.”
Sắc mặt đám người công tử áo gấm thay đổi.
Hiển nhiên Thanh Y Bồ Tát muốn thanh tràng!
Không muốn để bọn họ thấy cảnh tượng kế tiếp.
Nói cách khác, Phật môn muốn mạnh mẽ chém giết thư sinh.
Nhưng đối mặt với Thanh Y Bồ Tát cùng với Phật môn thần bí!
Bọn họ không thể không lui!
Chỉ đành nhao nhao lùi xuống.
Thanh Y Bồ Tát xem xong, sắc mặt trở nên lạnh lùng.
“Người trẻ tuổi, với thiên phú của ngươi, sớm hay muộn gì cũng đạt tới một cảnh giới cao thâm, nhưng vì sao muốn lầm lạc chứ?”
“Phải biết rằng, xen vào việc của người khác, đôi khi sẽ khiến ngươi ngã xuống giữa đường.”
Hiện giờ, chung quanh đã không còn ai khác.
Thanh Y Bồ Tát không cần ngụy trang nữa.
Giờ phút này hắn, hắn không giống như một Thanh Y Bồ Tát của Phật môn mà giống thanh y ác ma hơn.
Ninh Trần Tâm cầm Đạo kinh trong tay, thân thể tản ra hơi thở đại đạo nhu hòa.
“Vì sao lầm lạc, tiểu sinh chỉ thuận theo tâm mình.”
“Người tu đạo không thuận theo bản tâm thì nói gì tới tu đạo?”
Thanh Y Bồ Tát cười cười: “Thuận bản tâm, đúng là vậy, người tu đạo cần phải thuận theo bản tâm.”
“Nhưng ngươi có biết, hành động thuận theo bản tâm của ngươi sẽ chấm dứt tính mạng của mình.”
“Vậy thì đã sao.”
Từ lời Thanh Y Bồ Tát nói, Ninh Trần Tâm đã phát hiện, e là Phật môn thật sự không quá sạch sẽ.
Đối phương muốn dồn mình vào chỗ chết.
Ninh Trần Tâm không nhiều lời nữa, mở Đạo kinh ra!
Thấp giọng quát: “Lâm!”
“Binh!”
“Đấu!”
Tức khắc có một ảo ảnh thiên binh cầm trường kích phóng tới Thanh Y Bồ Tát!
Tiếng gió ù ù!
Trường kích điên cuồng càn quét trong không gian tạo ra từng tiếng nổ.
Thanh Y Bồ Tát nâng mí mắt nhìn, sắc mặt cũng không biến hóa, thực lực của hắn còn mạnh hơn cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ thông thường một đoạn!
Công pháp Phật môn cũng vô cùng cao thâm!
Chỉ thấy Thanh Y Bồ Tát một tay kết ấn, một tay bấm niệm thần chú!
Phía sau có một ảo ảnh vàng kim xuất hiện.
Ảo ảnh rất xấu xí.
Hai tay nâng nhật nguyệt!
Chính là A Tu La!
A Tu La là công pháp Phật môn cực kỳ cao thâm.
Thanh Y Bồ Tát chỉ triệu hồi ra A Tu La có hai tay.
Tương truyền khi luyện công pháp này cửa này đến đỉnh phong, có thể thân hóa A Tu La, sở hữu sáu cánh tay!
Tiếng rống như sấm rền, có thể làm cho nước biển quay cuồng, thiên địa đảo ngược!
Tuy rằng Thanh Y Bồ Tát không tu luyện đến đỉnh phong nhưng hơi thở vẫn cực kỳ khủng bố!
Chỉ thấy Thanh Y Bồ Tát thay đổi ấn quyết, ảo ảnh A Tu La phía sau như nâng cả thiên địa, đôi tay hướng lên trời nghênh đón thiên binh.
Trường kích trong tay thiên binh nện ầm ầm vào hai tay ảo ảnh A Tu La.
Cả hai đồng thời lui về phía sau một bước!
Sắc mặt Thanh Y Bồ Tát thay đổi.
Hắn không có khinh thường Ninh Trần Tâm cho nên vừa bắt đầu liền thi triển ảo ảnh A Tu La!
Nhưng vẫn không chiếm ưu thế!
Ninh Trần Tâm thì không suy nghĩ quá nhiều, lại hô một chữ.
“Giả!”
Tức khắc!
Thiên binh được ánh sáng thánh khiết bao bọc.
Người mặc áo giáp bạc trắng, hơi thở phát ra trường kích càng là hơi thở sôi trào!
Tựa như một thiên tướng!
Ninh Trần Tâm bước về phía trước, thiên tướng cũng rống giận đạp bộ về phía Thanh Y Bồ Tát.
Thanh Y Bồ Tát hoảng hốt.
Cỗ hơi thở này mạnh hơn trước rất nhiều.
Hiển nhiên, với thực lực của hắn chắc chắn không thể tiếp được một kích này!
Trong khoảnh khắc này, bỗng có Phật quang từ trên không trung buông xuống.
Phật quang chiếu lên người thiên tướng.
Thiên tướng chậm rãi tan rã!
Ninh Trần Tâm nâng mắt nhìn.
Có một lão giả khoác cà sa vàng đạp bộ đến!
Chính là một Kim Y Bồ Tát!
Thực lực đạt tới nửa bước Hư Thần cảnh!
Trong mắt thế nhân, Kim Y Bồ Tát chỉ có trong lời truyền, chưa từng thấy bọn họ ra tay!
Nếu có người ở chỗ này nhất định sẽ khiếp sợ!
Kim Y Bồ Tát đã đạt tới nửa bước Hư Thần.
Như vậy thì chư Phật bên trên sẽ đạt tới loại cảnh giới nào?