Quỷ dữ chốn U Minh
Khi vầng thái dương dừng trên đỉnh núi cao lưu luyến thời khắc cuối cùng ngắm nhìn cảnh đẹp nhân thế, kỵ binh Khiết Đan chưa tới một vạn đã đến ngoài mười dặm phía bắc thành Thái Nguyên. Hiện ra trước mặt người Khiết Đan chính là cái thôn làng tên gọi Bắc Thập Lý Phô bị vứt bỏ vừa khéo là nơi thích hợp nhất để cắm trại. Bên ngoài thôn xây dựng một vòng tường đất, tuy không cao lớn chắc chắn nhưng cũng đủ để chặn kỵ binh ở bên ngoài. Nếu lại dựng thêm một cái tháp quan sát, ngay cả khi đại đội quân Hán bất ngờ đột kích, lấy khả năng cơ động của kỵ binh Khiết Đan sẽ không khó để rút lui ngay tức thời.
Bắc Thập Lý Phô, dường như là một binh doanh nho nhỏ được xây dựng nên vì người Khiết Đan.
Xung quanh thôn này trống trài, không có rừng rậm, không có núi cao, cũng không có con sông khe rãnh. Đứng trên nóc nhà cao nhất liền có thể trông tới tường thành Thái Nguyên, không thể nghi ngờ, đây quả là một nơi chốn tốt.
Nhưng Tiêu Sở cũng không dám lệnh bọn lính tiến vào đóng quân, tuy rằng bọn lính cảm thấy nghi hoặc nhưng vẫn y theo mệnh lệnh của tướng quân đại nhân tiến hành đóng quân dã ngoại trên bình nguyên. Nơi này rất hoàn mỹ, chính vì hoàn mỹ như thế mới khiến Tiêu Sở sinh lòng cảnh giác. Một nơi thích hợp trú binh như vậy, tại sao quân Hán không thiêu hủy? Tiêu Sở không tin Hán Vương nhân từ nên không làm thế, một người không nỡ thiêu hủy một cái thôn làng nho nhỏ tuyệt đối không thể là Hán Vương đã đạt được thành tựu của ngày hôm nay. Tiêu Sở tình nguyện tin rằng, vì giành được thắng lợi chiến tranh Hán Vương là một kẻ có thể tàn sát triệu người, quyết không nương tay nhân từ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây