Có lẽ, hận một người càng sâu đậm, bóng dáng người nọ càng vấn vương rõ rệt trong lòng mình.
Trước đây nỗi hận khắc cốt ghi tâm đã khắc ghi bóng hình Lưu Lăng sâu trong tâm trí nàng. Bây giờ, hiềm khích giữa hai người tiêu tan, nhưng trong lòng nàng Lưu Lăng vẫn là một bóng hình không thể định vị.
Nàng không cự tuyệt yêu cầu của Lưu Lăng, bởi nàng biết đó là sứ mệnh cuộc đời nàng.
Năm ấy, sư phụ bỏ lại Bạch Liên giáo, nàng có trách nhiệm gánh vác trọng trách, dựa vào sự kiên định và ý chí chống đỡ. Nếu trốn tránh có thể giải quyết được mọi phân tranh, thế giới này sao lại có nhiều sự bất bình như vậy? Trốn tránh chính là khiêm nhường. Song nếu như mình khiêm nhường mà để cho kẻ khác được một tấc lấn một thước, thế thì sự khiêm nhường đó sẽ chỉ biến mình trở thành đồng lõa cho thói hung tàn của kẻ đó.
- Yên tâm, ta biết mình muốn cái gì, cũng biết nên làm thế nào. Không cần lo lắng cho ta... ta sẽ làm tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây