Đội quân Đại Hán hùng hổ dọa người, Hoàng đế Nam Hán Lưu Sưởng lại một lần nữa thượng tấu, bày tỏ ý nguyện chấp nhận phong hiệu Vi Mệnh Hầu của Hán Vương, nhiều thế hệ sẽ thần phục Hán Vương. Hắn nguyện ý cắt nhường một nửa biên giới Nam Hán, đồng thời dâng lượng lớn lương thảo đồ quân nhu cho Đại Hán, thậm chí nguyện đem con út của mình đến Tấn Châu làm con tin.
Lưu Lăng nhìn sứ thần trình lên quà tặng hậu hĩnh, còn cả tấu chương khiêm nhường của Lưu Sưởng mà cười lên một cái.
- Cảm thấy đau mới thấy kinh sợ!
Lưu Lăng cười lắc đầu nói: - Không phải ta lòng dạ ác độc mà đất đai Trung Nguyên, nam bắc Đại Giang cần ta thống nhất. Nếu đã chấp nhận danh hiệu mà ta phong cho thì hãy dời nhà đến Kim Lăng. Ta sẽ cho hắn một trang viên lớn, từ nay về sau một phủ bốn mươi tám châu của Nam Hán sẽ treo cờ Hỏa Long của Đại Hán ta, giao ra điển sách ngọc tỷ, ta sẽ bảo vệ hắn một đời bình an.
Sứ thần không dám làm chủ, sợ hãi lui ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây