Sau khi hỏi ra những lời này, Tô Tiên Lê liền biết mình rốt cục đã không quay đầu lại được nữa. Mấy năm nay, nàng không ngừng cố gắng hoặc phó mặc tất cả để giữ vững được ngôi vị hoàng đế cho con mình. Nàng không biết sau ngày hôm nay, tương lai của nàng và Lưu Lập sẽ là cái gì. Nàng thật sự không thể tin nổi con trai của nàng lại sẽ cấu kết với người ngoài sát hại Lưu Lăng. Trong nội tâm nàng, nàng không hề thù hận Lưu Lăng, những gì Gia Phong đế Lưu Trác, trượng phu của nàng đã làm lúc trước, đứng tại góc độ của một vị đế vương mà xem thì có lẽ cũng không có gì sai lầm. Nhưng hiện giờ đã không phải là lúc kia rồi. Thiên hạ Đại Hán là Lưu Lăng chống đỡ, là từng đao từng thương của Hán Vương đánh tới đó!
Lưu Lăng không có phản, ngược lại, hắn vẫn luôn tôn trọng mẹ con các nàng. Tại trong lòng mình, Tô Tiên Lê kỳ thật rất cảm kích Lưu Lăng.
Người thắng làm vua, nhưng Lưu Lăng không có làm khó mẹ con các nàng.
- Mẫu hậu yên tâm đi, Lang Thanh vốn là người mà phụ hoàng lưu cho nhi thần. Tuy rằng khi trước y đã giải tán Kỳ Lân Vệ, nhưng dù sao y vẫn luôn trung thành và tận tâm đối với phụ hoàng. Trước lúc nhi thần tới gặp mẫu hậu, Lang Thanh đã tập kết Vũ Lâm Vệ, chỉ chờ ý chỉ của mẫu hậu nữa thôi.
Tô Tiên Lê hít sâu, sau đó nhìn về phía Bùi Chiến, hỏi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây