Bắn rồng
Thân binh của Lưu Lăng và đề kỵ của viện Giám sát đem trái phải của hắn bảo vệ vô cùng nghiêm mật, thân binh trái phải của hắn giơ cao khiên kỵ binh để bảo vệ hai bên của Lưu Lăng, bất kể mũi tên bắn tới có nhanh và mãnh cỡ nào cũng không thể khiến hắn bị thương. Tinh kỵ Tu La doanh xông ra khỏi vòng vây thứ nhất đã tổn thất gần nghìn người, nhưng Lưu Lăng vì cứu Thành Đức quân bị vây khốn đã dứt khoát hạ lệnh cho Tu La doanh giết vào trở lại.
Một Lang kỵ Khiết Đan vung đao chém về phía Lưu Lăng, nhưng chiến mã y đang không biết tại sao đột nhiên chân mềm nhũn, đột nhiên ngừng lại cước bộ tiến về phía trước, theo quán tính y bị chiến mã của mình hất văng ra ngoài, ở giữa không trung bị thân binh của Lưu Lăng một đao chém thành hai mảnh, trước khi y chết, cuối cùng cũng hiểu tại sao chiến mã của mình lại e sợ không dám tiến lên, hắc báo to lớn kia, lại đáng sợ tới thế.
Lúc y xông về phía trước chỉ lo nhắm vào tướng lĩnh người Hán được phần đông hộ vệ bảo vệ, vốn không để ý tới tướng lĩnh đang ngồi trên một con mãnh thú kinh khủng, y không biết, tại sao, con thú được tôn làm thần linh trên vùng thảo nguyên sao lại cam nguyện cho người trèo lên lưng? Mãnh thú lớn mạnh như thế, nhưng giống với sói bạc vậy được người thảo nguyên sùng kính như thần linh. Nhưng, y không có thời gian để hiểu rõ vấn đề này, nửa người dưới và nửa người trên của y, đã tách nhau quá lâu rồi.
Thắng Đồ Dã Hồ muốn thúc giục chiến mã lao tới phía trước nhất để thay thế vị trí dẫn đầu của Lưu Lăng, thế nhưng chiến mã của y vốn không thể tiếp cận Lưu Lăng, vả lại cũng không dám xông tới trước mặt hắc báo. Tuy chiến mã của Tu La doanh đều khát máu, nhưng trước hắc báo Phá Địch, không dám thể hiện một ít kiêu hãnh của chúng. Hắc báo xông ở phía trước nhất, không một con ngựa nào dám vượt qua nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây