Càng ngày càng có nhiều võ sĩ Khiết Đan bò lên theo thang mây, quân phòng thủ trên tường thành bắt đầu loạn cả lên. Cung tiễn thủ không ngẩng đầu lên đánh trả được, mà sau khi võ sĩ Khiết Đan lên tường thành cũng không thể cam đoan an toàn cho bọn họ.
Thân thể Triệu Đại mặc dù chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng hơn một năm giả bộ phế nhân cũng không biến y thành phế nhân thật. Tay của y vẫn ổn định như cũ, khi giết người vẫn có cảm giác quen thuộc. Nhưng giết người vẫn không phải chuyện làm y thoải mái nhất, nhất là sau khi số người chết trong tay y vượt quá số lượng nhất định, y vẫn sẽ thấy mệt. Có người nói giết người mãi sẽ thành nghiện, bởi vì đó là một loại máu tanh kích thích. Người nói lời này không nhất định đã từng giết người, luận điệu này cũng không nhất định không phải chính xác, nhưng có thể khẳng định, quân phòng thủ trên tường thành đã giết người tới chết lặng.
Hoành đao chế thức trong tay Triệu Đại đã sớm đầy lỗ hổng, càng nhìn càng giống một thanh cưa bằng kim loại. Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, Triệu Đại lại không có thời gian mài đao càng không có thời gian đổi đao, bởi vì chỉ cần tay của y vừa ngừng lại sẽ có vô số người nhào tới giết y.
Triệu Đại tin chắc rằng mình sẽ không dễ dàng chết đi, y còn muốn đi theo Hán Vương điện hạ kiến lập một thời đại chưa từng có trong lịch sử đấy, sao có thể khinh địch mà chết một cách tầm thường trên tường thành Thương Châu? Vì y tin tưởng vững chắc cái đích kia, cho nên còn muốn kiên trì. Lưỡi đao giết người đã hết sắc bén, ánh mắt y lại như cũ sắc bén hơn đao.
Bên cạnh y, hộ vệ Giám sát viện chỉ còn lại sáu người, đây là sáu hộ vệ có thực lực cường đại nhất, Ngân y. Sáu Ngân y liên thủ nhưng cũng không đảm bảo được phần thắng. Giữa vòng giết chóc, tinh lực và thể lực của bọn họ ngày một hao mòn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây