Pháo hoa cỡ đại.
Sau khi thuyền lớn qua Bác Châu thì không còn nguy hiểm ngoài mặt nào nữa. Tuy rằng các địa khu đã đi qua ven đường có không ít giặc cỏ, nhưng những người này sẽ không chủ động trêu chọc mười mấy chiếc thuyền quan được trang bị đến tận răng. Đặc biệt là chiến kỳ phi long màu đỏ lửa tung bay phấp phới trên con thuyền lớn, cho dù những giặc cỏ kia có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám làm ra chuyện khác người gì.
Sau khi qua Bác Châu lại đi thêm một đoạn đường thủy nữa là Đức Châu. Đây là một tòa thành lớn, hiếm có là trong thời loạn thế như vậy mà Đức Châu vẫn phồn hoa như cũ. Nhưng người trên thuyền không có tâm tình ngắm phong cảnh ngắm nhân tình. Cách Thương Châu càng lúc càng gần, cảm giác nặng nề trong lòng mọi người cũng càng ngày càng mãnh liệt. Không thể phủ nhận, dưới trướng Lưu Lăng không có nam tử sợ chết, tâm tình bọn họ nặng nề cũng không phải vì sợ tử vong, mà là lo lắng cho chiến cục, lo lắng cho an toàn của Lưu Lăng.
Hơn mười chiếc thuyền lớn, chứa hơn ngàn binh lính cũng không có vẻ trống rỗng, bởi vì trên thuyền không chỉ chở người, mà còn có rất nhiều trang bị. Không nói đến chuyện Lưu Lăng là người sáng lập Giám Sát Viện, chỉ nói bên cạnh Chỉ Huy Sứ của Giám Sát Viện như Triệu Đại thôi, dĩ nhiên là mang theo không ít trang bị mà Giám Sát Viện Ngũ Xử nghiên cứu chế tạo ra. Đương nhiên còn có hơn mười xe bắn đá thoạt nhìn giống như mãnh thú Hồng Hoang vậy. Sau khi bổ sung bao hỏa dược, mười mấy chiếc thuyền lớn này đã là chiến hạm danh xứng với thực rồi.
Sau khi qua Đức Châu, mọi người đều không ngờ là lại thật sự có một đám thủy tặc cần tiền không cần mạng đến cướp. Cách rất xa, binh lính quan sát phát hiện đường sông trước mặt bị trên trăm chiếc thuyền nhỏ ngăn chặn. Trên thuyền nhỏ đứng đầy thủy tặc, nhìn dáng vẻ không ngờ là có trên dưới ba ngàn người. Trị an Đức Châu vẫn coi như là tốt, xuất hiện một đám thủy tặc lớn như vậy thì rất có thể đã là loạn phỉ lớn nhất Đức Châu rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây