Đế Trụ

Chương 447:

Chương Trước Chương Tiếp

Vô cớ rạng rỡ

Người Khiết Đan tới rất đột ngột, ngay cả mật điệp của Giám Sát Viện còn không phát hiện được. Dưới núi Kỳ Liên, người Khiết Đan và người Đảng Hạng làm sao đạt thành hiệp nghị, hai nhân vật kiêu hùng Da Luật Hùng Cơ và Ngôi Danh Nẵng Tiêu làm sao đạt thành nhận thức chung, không thể phủ nhận là ngay cả Lưu Lăng cũng không ngờ được hai dân tộc có thâm cừu đại hận này lại nhanh chóng đứng chung một chiến tuyến như vậy.

Ngồi thuyền lên bắc, Lưu Lăng nhìn cảnh sắc như tranh hai bên bờ sông, trong lòng lại không cởi mở mà lại có chút áp lực. Giang sơn gấm vóc Trung Nguyên này, lẽ nào phải bị gót sắt của dân tộc thảo nguyên giày xéo một lần nữa sao? Là một người hiện đại, Lưu Lăng biết trong lịch sử, mảnh đất Trung Nguyên có bao nhiêu lần máu chảy thành sông. Mỗi lần người thảo nguyên xâm lược Trung Nguyên đều khơi dậy một trận tinh phong huyết vũ. Dưới mỗi một tấc đất đều chôn giấu bao nhiêu thi cốt đẫm máu.

Đang vào cuối hè, cảnh quang hai bên bờ xinh đẹp, chim hót ve kêu, thoạt nhìn vô cùng an tĩnh hòa bình. Liễu xanh buông rũ, hoa nở rực rỡ, sóng xanh hơi gợn, hình ảnh tĩnh lặng này nếu bị chiến mã thảo nguyên giẫm lên rồi thì còn có thể để lại gì đây?

Trong lòng Lưu Lăng vẫn uất nghẹn. Lúc trước Bắc Hán nhỏ yếu mỏi mệt, không thể chống lại người Khiết Đan và người Đảng Hạng hùng mạnh, cho nên Lưu Lăng vẫn chịu đựng, nhượng bộ, nghẹn khuất. Lưu Lăng lúc đó trong lòng có tráng chí lăng vân lại không thể thực hiện được. Hắn có nhiệt huyết lại không thể tùy tính mà làm. Hắn muốn cường Hán, nhưng tiền đề là bản thân phải sống sót trước. Chỉ cần sống sót, sau đó trải qua cố gắng không ngừng khiến Đại Hán trở nên hùng mạnh, như vậy mới có thể thực hiện được hùng tâm tráng chí.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)