Ai có thể định Trung Nguyên
Ngày mười bốn tháng bảy năm Đại Thống Đại Hán thứ ba, Hán quân cùng Chu quân đã giằng co ở sườn núi Phi Long một ngày một đêm, mặc dù xung đột không lớn, nhưng song phương không ngừng dùng đến tiểu thủ đoạn, hai bên đánh nhau vô cùng kịch liệt. Thật giống như hai quyền thủ trên lôi đài, trận đấu mới bắt đầu liền tiến hành thử thăm dò đối phương. Bây giờ nhìn lại, Bùi Chiến đang nắm trong tay mười lăm vạn binh quả thật là một tuyển thủ vô cùng nặng kí, mà Hoa Linh và Dương Nghiệp chỉ có bốn vạn binh lông gà vỏ tỏi thì số lượng quả thực có phần nhẹ cân. Tuy nhiên, đôi khi sự tình không hề đơn giản như bề ngoài của nó, ai mà biết được quân Hán nhìn có vẻ nhu nhược yếu đuối liệu có hậu chiêu hay không kia chứ.
Khúc Thắng an bài hai ngàn kỵ binh, tiến hành quấy nhiễu đại doanh quân Hán ngay trong đêm. Nhưng không nghĩ tới quân Hán lại đang ở ngoài trận địa đại doanh sẵn sàng đón địch, thoạt nhìn phải có ít nhất năm ngàn nhân mã đang nghiêm chỉnh xếp thành trận thế, giống như đang chờ Chu quân tự động chui đầu vào lưới. Tướng lĩnh dẫn đầu Chu quân không dám tiếp tục đi về phía trước, rơi vào đường cùng đành phải quay trở về đại doanh. Khúc Thắng nghe báo rằng quân Hán đã sớm có chuẩn bị thì cũng không giật mình gì nhiều, bởi vì cảm thấy một đối thủ như vậy mới đủ để khiến mình coi trọng. Nhưng ngày hôm sau vào lúc mặt trời mọc, khi Khúc Thắng dẫn người đi quan sát đại doanh của Hán quân, thì mới phát hiện mấy ngàn quân xếp hàng tề chỉnh hôm qua toàn bộ đều là bù nhìn, vẫn còn đang thị uy mà cắm ở nơi đó, vừa giống như khoe khoang, lại vừa như đang giễu cợt.
Khúc Thắng giận dữ, sau khi trở về liền đem tướng lĩnh cầm quân tối hôm qua mang ra phạt cho một trận roi. Tin tức đến tai Bùi Chiến, thì y lúc đó đang nghiêng người tựa vào nhuyễn tháp chỉ bĩu môi cười nhẹ, quân Hán này tuy sử dụng tiểu thủ đoạn nhưng thật ra cũng có chút đáng để khâm phục, không mất một người nào, không tốn lấy một mũi tên nào cũng có thể đẩy lui hai ngàn kỵ binh, vậy cũng xem như là một hồi thắng lợi không tồi. Tối thiểu đang ở trong khí thế này, nhân số ít ỏi của quân Hán ngược lại đang chiếm ưu thế.
Rõ ràng nhìn thấy các tướng lĩnh Chu quân đang ở ngay tại nơi cách đại doanh không xa mà lộ liễu quan sát bên mình, nhưng quân Hán cũng không thèm để ý, chỉ vừa ngâm nga mấy giai điệu vớ vẩn vừa rút bù nhìn lên ôm về doanh trại, lâu lâu còn bất chợt quăng một ánh nhìn khinh bỉ về phía đám tướng lĩnh Chu quân. Khúc Thắng vốn định gia tăng lòng can đảm cùng nỗi tức giận của các tướng lĩnh mới dẫn người đến gần quan sát đại doanh của quân Hán, nhưng không ngờ đối phương lại như có mắt không tròng mà tỏ ra thờ ơ, chả khác gì đang uể oải thức dậy sau buổi sớm tinh mơ vậy. Ngươi tới diễu võ dương oai phô bày dũng khí, ta hết lần này tới lần khác không thèm để ý tới ngươi, song phương còn chưa có chân chính đấu võ, nhưng tâm lý chiến cũng đã đánh đến hừng hực khí thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây