Tào Châu cách Khai Phong cỡ trăm dặm, từ nơi ấy đi về hướng đông sáu mươi dặm liền xuất hiện một mảnh quân trướng liên miên không dứt. Đây là nơi đóng quân của hai chi quân đội trong Thập nhị vệ chiến binh của Đại Chu – Tả Hữu Lĩnh Quân Vệ, có ước chừng cỡ trăm ngàn đại quân. Nhạc Lạc cùng Mi Hoang đối với Tào Châu gần ngay trước mắt làm như không thấy cũng chỉ vì họ biết, nếu họ bắt Tào Châu thì bên Khai Phong kia sẽ lập tức có hành động nhằm vào bọn họ.
Trước khi nắm chắc mười phần, Nhạc Lạc cùng Mi Hoang chắc chắn sẽ không trở mặt với Bùi Chiến.
Nếu như nói Nhạc Lạc cùng Mi Hoang không có tâm làm phản thì kẻ nói như thế chắc chắn là kẻ ngu ngốc. Rõ ràng ra đấy, Nhạc Lạc cùng Mi Hoang đã không hề xem bản thân là thần tử Đại Chu nữa, Tả Hữu lĩnh quân vệ bây giờ đã bị đổi tên thành Thanh Châu quân, quân phục Đại Chu màu vàng đất kia cũng bị bỏ đi, thay bằng chiến phục màu đỏ. Lí do thay đổi chiến phục của Thanh Châu quân sang màu đỏ được Đại Nguyên soái đại quân Mi Hoang thông báo là do như vậy thấy vui mừng cùng may mắn hơn.
Một kẻ không có mưu đồ lớn sẽ rảnh rang đến mức cẩn thận ngay cả việc chọn lựa màu sắc quần áo sao? Đương nhiên, việc nhỏ ấy cũng đã chứng minh được một chuyện, đó chính là hai người Nhạc Lạc cùng Mi Hoang kia cũng không phải là người quá tự tin. Nếu đủ tự tin, họ sao lại có thể nghiêm khắc quá mức ở cả một việc nhỏ không đáng kể như thế?
Mi Hoang lớn hơn Nhạc Lạc ba tuổi, cho nên gã ngồi trên vị trí Đại Nguyên soái đại quân Thanh Châu. Hai người vốn chính là anh em kết nghĩa, vị trí kia đương nhiên nên do đại ca làm. Hơn nữa, lúc đại chiến với người Khiết Đan khi trước, Mi Hoang còn đã cứu Nhạc Lạc một mạng. Ân tình đó đủ khiến Nhạc Lạc không náo loạn với Mi Hoang vì bất cứ chuyện gì. Chỉ có điều, giống như những gì Bùi Chiến suy đoán, lòng người một khi có một hạt giống tà ác nảy mầm thì nó sẽ trưởng thành thành một gốc cây đại thụ che trời rất nhanh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây