Đế Trụ

Chương 413:

Chương Trước Chương Tiếp

Ai không phải là vô tội

Lúc đợt lương thực thứ ba vận chuyển tới thì sắc trời đã tối. Đám lao công đã được hứa là nếu dỡ xong đợt này thì mỗi người sẽ được lĩnh mười cân gạo trắng, năm mươi đồng tiền. Trong xã hội hiện giờ, trong thế cục như này thì năm mươi đồng tiền đến những dân chúng nghèo khổ nhất cũng không cần đến. Nhưng ngược lại, mười cân gạo trắng, dưới hào quang khiến người phạm tội như này thì thật khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Đám lao công khổ cực một ngày cũng chính để lấy được mười cân gạo trắng mang về nhà nấu. Ở nhà họ có những người thương yêu nhất, có những người thân nhất đang đợi chồng, cha, con quay về ăn cơm. Bình an mang về gạo trắng để ăn cơm là một nguyện vọng giản đơn biết mấy nhưng cũng là nguyện vọng thật xa xỉ.

Đám người vốn đã trong tình trạng kiệt sức, sau khi nhìn thấy hy vọng thì chút sức lực còn lại thúc giục họ ra sức dỡ hàng. Sớm làm xong việc thì được lĩnh mười cân gạo trắng sớm một chút. Vì mẹ già tóc mai bạc phơ, vì người vợ với vẻ mặt mệt mỏi, vì đứa trẻ kêu than vì đói, bất luận có cực khổ đến mấy, bất luận cuộc đời bi thương đến đâu thì vẫn phải sống. Trong sinh mạng xám xịt như bầu trời thì mười cân gạo trắng có lẽ là chút ánh sáng nhỏ le lói đáng để họ đánh đổi mồ hôi xương máu.

Trong lúc còn lại mấy túi lương thực cuối cùng, đột nhiên một lao công ôm bụng ngã xuống đất. Y rên rỉ kêu thảm, xé ruột xé gan. Mồ hôi từ trán không ngừng rơi xuống rồi ướt đẫm lưng. Y lăn lộn vài vòng trên đất, ôm bụng dường như đau đớn tột cùng.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)