Đế Trụ

Chương 403:

Chương Trước Chương Tiếp

Đắc kế

Liên tiếp ba ngày, Độc Cô Nhuệ Chí đều cách ngoài thành Lộ Châu không xa xem xét địch tình. May mắn, quân coi giữ Lộ Châu tuy rằng bây giờ còn không phải là một đội quân cô độc, nhưng hoàn cảnh cũng không khá hơn chút nào. Bọn họ chỉ có điều khốn thủ thành Lộ Châu, nên cũng không dám tùy ý đi ra đi lại. Đại quân Thần Phong doanh ngay tại Lộ Châu ngoài ba mươi dặm đóng quân, bởi vì Độc Cô Nhuệ Chí hạ lệnh không được chôn nồi nấu cơm, bọn lính chỉ ăn chút lương khô cho đầy bụng, đã không có khói bếp, trong thành quân coi giữ cũng không phát hiện sự tồn tại của bọn họ.

Quân coi giữ Lộ Châu hiện tại xem như cha không thương mẹ không yêu như đứa con bị vứt bỏ vậy, hoá ra phần lớn đại quân đều tại thời điểm Thành Đức quân xuôi nam bị điều động đi, nhưng Triệu Thiết Quải đã chết, Thành Đức quân hiện tại bị Định An quân của Bùi Chiến ngăn ở Ký Châu. Bởi vì lúc trước ủng hộ Triệu Thiết Quải, Bùi Chiến đối với quân coi giữ Lộ Châu không có thiện cảm gì. Binh lính Lộ Châu cũng sẽ không tùy tiện tuyên thề trung thành với Bùi Chiến, loạn thế như vậy, bọn họ vạn người này, bất cứ lúc nào cũng có thể bị người ta một ngụm nuốt sống, ngay cả bột phấn xương cốt đều không thừa.

Bọn họ chỉ có thể khổ sở tiêu hao ở trong thành, không dám đi ra, cũng không cho người khác tiến vào. Lộ Châu chính là căn cơ của bọn họ, khi mất đi Lộ Châu, bọn họ sẽ không nhà để về. May mắn là Lộ Châu từng là một trong những trọng trấn quân sự quan trọng nhất của Đại Chu, lương thảo dự trữ rất sung túc. Bên trong thành ba trăm ngàn dân chúng đại bộ phận đã thoát đi, chiến loạn khiến Đại Chu vỡ nát, mà đám dân chúng thì giữa các khe hở trong đống đổ nát ấy tìm kiếm nơi đặt chân cuối cùng. Phía bắc Hoàng Hà đang trong cảnh giao tranh rất rối loạn, ngược lại là Thấm Châu của Đại Hán quốc cách Lộ Châu không xa yên ổn hơn. Đại Hán đang thực hiện đồng đều điền chế, mỗi người được trồng trọt, hơn nữa Đại Hán mấy năm này rất thái bình không có chiến loạn. Cho nên, đám dân chúng Lộ Châu bắt đầu đại quy mô vượt biên, hơn hai trăm ngàn dân chạy nạn lựa chọn tiến vào trong Đại Hán quốc tìm kiếm sự che chở.

Thấm Châu, là một châu lớn nhất trực thuộc địa vực Đại Hán. Nơi này tuy rằng nhân khẩu không ít, nhưng ruộng đất cũng không ít, mặc dù nhóm dân chạy nạn đến phân chia bớt lượng lớn ruộng đất, nhưng triều đình Đại Hán cũng không cảm thấy nhóm dân chạy nạn này là sâu mọt. Đây là hai trăm ngàn lao động đấy, có thể khai khẩn ra bao nhiêu đất hoang đây? Chỉ cần cho bọn hắn mỗi ngày hai bữa cơm no là được, có thể cấp cho Đại Hán gia tăng hơn trăm ngàn mẫu ruộng tốt, cớ sao lại không tiếp nhận lấy.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)