Đế Trụ

Chương 401:

Chương Trước Chương Tiếp

Kỳ tích

Thuận lợi lấy được Hoài Châu, nhưng trong lòng Lưu Lăng cũng không cảm thấy vui sướng gì cả. Cái chết của Sử Nhuệ làm cho hắn có một chút xúc động, trong lòng luôn có một nỗi thương cảm vơi đi không được. Mà mẹ già của Sử Nhuệ treo cổ tự tử ra đi, làm cho Lưu Lăng rung động mãnh liệt. Lưu Lăng ở kiếp này không phải là đứa con hiếu thuận gì, nhưng ở kiếp trước lại là đứa con hiếu thảo. Sở dĩ hắn đối với người phụ hoàng hời kia lãnh đạm, là bởi vì hắn sâu sắc biết rằng cái người gọi là phụ hoàng đó, đối với hắn kỳ thật không có chút cảm tình nào đáng nói. Mà cha mẹ kiếp trước thì lại khác, bọn họ vì Lưu Lăng trút xuống tâm huyết cả đời. Cho nên, đối với người già Lưu Lăng luôn đặc biệt tôn trọng.

Lưu Lăng đích thân đi tham gia tang lễ của mẫu thân Sử Nhuệ, là dựa theo tiêu chuẩn nhất phẩm Cáo Mệnh phu nhân Đại Hán hạ táng. Thành bắc Hoài Châu có một ngọn núi nhỏ, dưới chân núi có con sông nhỏ, non xanh nước biếc. Lưu Lăng chọn một khoảnh đất có phong thuỷ tốt nhất, xây dựng phần mộ của mẫu tử hai người gắn bó với nhau. Tuy rằng làm như vậy cũng không thể tỏ vẻ cái gì, nhưng Lưu Lăng có thể làm, có lẽ chỉ có bao nhiêu thôi. Lòng người dễ thay đổi, ân tình ấm lạnh. Dân chúng Hoài Châu đối với cách làm này của Lưu Lăng lời nói nào cũng có, có người tán thưởng, có người chê bai, cũng có người phẫn nộ. Khiến người ta không lời nhất là, có người nghiến răng nghiến lợi nói Lưu Lăng là làm bộ làm tịch, thu mua lòng người thôi. Đối với cái dư luận này, Lưu Lăng ngay cả ham muốn tức giận cũng không có.

Hoài Châu tuy rằng không phải là một tòa thành nhỏ xíu xiu, nhưng thật sự cũng không thể nói quá lớn. Quân Hán tấn công Hoài Châu mục đích thực sự không phải là chiếm lĩnh nơi đây lâu dài, mà là dùng việc công chiếm Hoài Châu để nhiễu loạn quân tâm Định An quân của Bùi Chiến. Hoài Châu cách Trịnh Châu quá gần, quân Hán một khi lên Bắc Chu quân ngay lập tức sẽ vồ đến. Nơi này mặc dù không thể nói là không có chút ý nghĩa chiến lược nào, nhưng cũng chưa tới mức hết sức quan trọng. Quân Hán sớm muộn cũng sẽ rời khỏi đây, trừ phi phân trọng binh đóng chiếm, nhưng như vậy lực lượng quân Hán sẽ bị suy yếu.

Rời khỏi phần mộ của Sử Nhuệ, Lưu Lăng phái người ở trước mộ phần Sử Nhuệ dựng lên một tấm bia đá, mặt trên có khắc một hàng chữ sát khí nghiêm nghị, làm cho người ta nhìn mà trong lòng rung động không ngừng.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)