Đế Trụ

Chương 387:

Chương Trước Chương Tiếp

Rừng cây giết người.

Mặt trời lặn ăn cơm. Sau khoảng thời gian nghỉ ngơi chừng một tách trà, Vương Trạng Nguyên hạ lệnh cho binh sĩ lên ngựa. Chỉ có không tới năm mươi dặm đường, trước giờ Tý tối nay có thể đến kịp. Vương Trạng Nguyên cũng không vội vã bởi vì hắn biết lúc nào tiến công mới có hiệu quả cao nhất. Con người vào khoảng giờ Sửu là có hương vị giấc ngủ ngọt ngào nhất cũng chính là vào lúc khoảng hai ba giờ sáng. Lúc này, sự cảnh giác của con người là yếu kém nhất. Hắn chính là dự định tiến công vào khoảng thời gian này, một trận san bằng đại doanh quân Hán thành bình địa.

Sau khi đại quân tiến về phía trước hai mươi dặm thì trinh sát phái đi đã chạy trở về hồi báo. Căn cứ vào thông tin trinh sát thu thập được, sự phòng bị của quân Hán xem ra hết sức nghiêm mật. Du kỵ, lưu động canh gác đều được trang bị đầy đủ. Từ xa nhìn sang, có thể nhìn thấy từng tốp từng tốp binh lính tuần tra qua lại. Đồng thời chứng thực được thông tin mà Lý Sơn cung cấp, quân Hán không hề tiến vào huyện thành Lai Hòa.

Nghe xong hồi báo của trinh sát, khóe miệng Vương Trạng Nguyên khẽ giựt giựt. Quân Hán canh phòng nghiêm mật, điều đó đúng rồi. Nếu như quân Hán không hề phòng bị mà nói, như vậy ngược lại không chân thực chút nào. Nói không chừng còn là một cạm bẫy lớn. Dù sao thì Lưu Lăng cũng chinh chiến sa trường mười năm, người này không thể khinh thường được. Hắn cũng không tin Lưu Lăng sẽ sơ suất đến mức không bố trí phòng bị gì. Nếu như Lưu Lăng thật sự như vậy mà nói, thì sẽ tuyệt đối không sống được đến tận bây giờ. Trên chiến trường không hề có sự cảm thông nào, một sự sơ suất của ngươi có thể dẫn đến toàn quân bị tiêu diệt. Thân bại danh liệt vẫn hay, chết mới là định đoạt cuối cùng.

Người chinh chiến lâu dài, cho dù thân có thực sự làm người thống trị quân Hán, thân là Hán Vương đứng trên vạn người thì thói quen cũng không thể thay đổi được. Dù cho ngươi ngủ cũng sẽ mở to một con mắt vậy? Vương Trạng Nguyên nghĩ như thế bởi vì chính bản thân hắn cũng như vậy, vĩnh viễn không thể thật sự thả lỏng được. Nhiều năm như vậy, nữ nhân nằm ngủ bên cạnh hắn không biết đã thay đổi bao nhiêu người nhưng duy nhất có một thứ không thay đổi chính là thanh đao lúc nào cũng có thể tùy tay mà đụng đến kia.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)