Đông Phương Lượng
Khi trong một quân trại bắt đầu xuất hiện lính đào ngũ, thì đó là ý gì đây?
Người là một loại động vật rất kỳ quái, khi giáp mặt với nguy hiểm, một người khuyến khích một trăm người, cho dù hô câm cổ họng có lẽ cũng rất khó khiến cho một trăm người này xem cái chết như không. Các thầy đồ khi nhìn thấy tà ác phát sinh đều lắc đầu lắc óc nói “thói đời lụi bại, lòng người đổi thay”. Còn nếu thật sự muốn làm cho bọn họ đi lên và liều chết chiến đấu với kẻ cướp, xem chừng cũng có chút khó khăn. Đổi lại mà nói, khi đối mặt với nguy hiểm, có một người khuyến khích một trăm người, không cần hô câm cổ họng thì vẫn có thể dẫn theo một trăm người này xoay người bỏ chạy. Loại dũng khí này tất cả mọi người đều không thiếu cả, chỉ có điều đôi khi bản năng tự ẩn giấu đi.
Trên chiến trường cũng là như thế, khi thắng lợi trong tầm mắt, sự khát máu và cuồng tính trong đáy lòng mọi người sẽ bùng nổ vô cùng nhuần nhuyễn. Trận chiến thuận gió khi đánh nhau sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió, một đường đuổi giết như chẻ tre vậy. Nhưng khi gặp phải khốn cảnh, nhất là khi nỗi khủng hoảng trên tâm lý bắt đầu lan tràn, “tháo chạy” đã trở thành quan điểm chính trong lòng các tân binh.
Mục đích bọn họ tòng quân cũng không đơn thuần là muốn đuổi kẻ thù xâm lược ra ngoài, từ xưa đến nay người có lý tưởng cao thượng đầy rẫy như bò vàng vậy, nhưng người nghĩ bất kể như thế nào cũng muốn sống sót lại còn nhiều hơn cả sợi lông bò. Tại thời đại hỗn loạn không chịu nổi này, kỳ thật lý giải về ngoại địch với của người hiện đại không giống nhau. Nhất là người Hán quốc cũng là người Hán, người Chu quốc cũng là người Hán, trong lòng Chu quân cảm xúc mâu thuẫn đối với quân Hán vốn không có mãnh liệt. Mà sở dĩ bọn họ tòng quân, có khi là bị cưỡng ép gia nhập, có khi là thầm nghĩ lăn lộn kiếm một miếng cơm ăn, trong đó người nghĩ đến công danh trên lưng ngựa cũng có, nhưng ít càng thêm ít.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây