Niềm vui của Tử Ngư
Mặt trời trên cao, hoa như hé cười với ta, chú chim nói hót ríu rít… ‘Tại sao nàng lại dậy sớm như vậy…’
Quằn quại nửa đêm, Lưu Lăng vẫn dậy tầm bốn giờ sáng, đánh một vòng quyền trong hoa viên vương phủ, sau đó chống đẩy hai trăm cái đến khi người đầm đìa mồ hôi. Một canh giờ qua đi rất nhanh, khi hắn chuẩn bị quay về tắm rửa để đến đại doanh, đi qua phòng của Trần Tử Ngư thì phát hiện cửa phòng mở. Trong lòng Lưu Lăng cả kinh, bước nhanh đi đến đó. Trong lúc hắn bước lại không hề chú ý, lúc này phát hiện cửa phòng Trần Tử Ngư mở rộng, sợ có kẻ xấu lẻn vào trong nhà.
Đây cũng là quan tâm quá hóa tâm loạn. Thật ra hộ vệ trong ngoài vương phủ đều canh phòng nghiêm ngặt, cứ coi như thị vệ đều tản ra thì cũng không có ai có thể lẻn vào. Đám thị vệ được bố trí trong bóng tối, đừng nói là người mà ngay đến con ruồi cũng không bay vào được.
Hắn bước nhanh đi tới cửa, gõ cửa hai cái nhưng không có ai trả lời nên trong lòng hắn càng lo hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây