Kiếm chỉ Tấn Châu
Tiểu hắc báo Phá Địch được sắp xếp trên một chiếc xe ngựa nhỏ. Nó có vẻ không thích ứng được với cuộc sống phải di chuyển này nên ngày ngày đều gào rống trong xe. Chỉ có điều bộ dạng mập mạp của nó thật sự không toát lên vẻ uy hiếp nào nhưng có lẽ là do bản tính nên mặc dù Phá Địch còn rất nhỏ nhưng con ngựa của phu xe rất sợ nó, hoảng sợ vô cùng. Nếu không phải là phu xe nhanh tay nhanh mắt thì chỉ e xe ngựa sớm đã lao ra khỏi quân đội rồi. Sau đó Lưu Lăng sai người làm một cái hộp ngay ngắn rồi cho Phá Địch vào đó, bên trong có nệm bông. Nó có vẻ rất thích thú với sự đãi ngộ này. Ngựa không nhìn thấy nó, nhưng mùi dã thú vẫn khiến ngựa bất an nhưng dù sao cũng không xảy ra chuyện gì đáng kinh ngạc nữa cả.
Nghỉ ngơi một ngày ở Khánh Châu, sau khi bổ sung đầy đủ lương thực đại quân lại tiếp tục tiến về phía trước, ngoài ra còn điều động thêm một vạn chiến binh từ Khánh Châu. Đại quân với hơn hai vạn người khí thế càng lớn mạnh hơn, hành quân ‘khuấy động’ bụi bay mù mịt khắp đất trời.
Lại mười ngày qua đi, Đàn Châu đã mơ hồ hiện ra trong tầm mắt.
Trong thời gian đó, Lưu Lăng phái thân binh đến Ứng Châu, thông báo cho Lưu Mậu dấy binh Ứng Châu đến Ngọc Châu tập kết. Lúc đến Đàn Châu đã là trung tuần tháng mười một rồi, lúc này thời tiết đã trở nên lạnh nhưng cũng may mấy năm nay Bắc Hán thái bình kho phủ đầy đủ, áo bông của các binh sĩ cũng đã phát đi, sĩ khí quân đội rất lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây