Chúng ta về nhà
Bị suy đoán của mình dọa một phen toát hết mồ hôi, Cảnh Trung Tâm lập tức hạ lệnh cho du kỵ ở ngoài ba dặm thu quân về, sau đó phái thân binh truyền tin cho Địch Cảm, bảo Địch Cảm lập tức dẫn binh đến đây chi viện. Sau khi sắp xếp tất cả xong xuôi, Cảnh Trung Tâm lập tức dẫn quân xông về phía Mộc Ly.
Một nghìn năm trăm khinh kỵ binh toàn lực lao nhanh về trước với tốc độ nhanh như gió. Bất luận là người Đảng Hạng hay người Khiết Đan đều là bộ tộc lớn lên trên lưng ngựa. Những người con trai khi mới biết chạy đã được phụ thân ẵm lên lưng ngựa, bảy tám tuổi đã có thể phóng ngựa chạy rồi. Trên thảo nguyên của Mông Cổ ở thời đại này vật nuôi cây cỏ tốt tươi, du mục căn bản không cần lựa chọn nơi nào để chăn thả, chỉ cần theo nguồn nước mà đi, nơi nào cũng đều là đồng cỏ tốt. Những người con trai tầm mười tuổi là có thể một mình đi chăn thả, cho cậu ta một cây cung, không cần đến hai năm là có thể bắn trúng con thỏ đang chạy.
Con trai tầm mười lăm mười sáu tuổi đã trưởng thành khôi ngô cường tráng. Nói một cách tương đối thì con trai Trung Nguyên tầm tuổi này, điều kiện gia đình tốt thì vẫn còn đang đi học ở giảng đường, điều kiện bình thường có lẽ đang lao động ở đồng ruộng, nhưng có rất nhiều chàng trai ở thảo nguyên cùng độ tuổi này thì đã từng giết người. Cứ coi như Đại Hạ gần như thống nhất thảo nguyên Mông Cổ nhưng đấu tranh giữa bộ lạc cũng không yên bình như thế.
Kỵ binh Đảng Hạng, cho đến giờ chính là ác mộng của quân đội Trung Nguyên. Lần này đến thảo nguyên săn bắn, nếu không phải là Lưu Lăng dẫn theo kỵ binh ‘biến thái’ kia thì chỉ e thợ săn và con mồi đã sớm đổi vị trí cho nhau rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây