Đế Trụ

Chương 239:

Chương Trước Chương Tiếp

Thích khách

Khi đội đón dâu đi đến nửa đường thì vẫn còn một thứ gọi là ‘chướng ngại’. Người đưa dâu và người đón dâu cùng uống rượu, chặn xe hoa lại không cho đi về trước, lúc này là lúc Lưu Lăng nên ném tiền ra rồi. May mắn thay mặc dù phủ Trung Vương tiết kiệm nhưng số tiền này vẫn có thể bỏ ra được. Mặc dù một xâu tiền tháo ra cũng đủ vẩy một hồi rồi nhưng Lưu Lăng vẫn cảm thấy xót.

Nhưng số tiền này dùng ở lúc này lại khiến Lưu Lăng chợt nhớ tới kiếp trước khi xem người ta đi đón dâu. Ở một huyện thành nhỏ nơi hắn sống, cưới vợ phải cho Tam cân, Tam cân chứ không phải là Tam kim. “Tam kim” ở đây ám chỉ, dây chuyền vàng, vòng tai vàng và nhẫn vàng. Khái niệm về những thứ này rất không rõ ràng, những người có tiền đều không quan tâm lắm, có thể mua một ít là được. Nếu những gia đình có điều kiện không được tốt lắm, mặc dù là miễn cưỡng mua thì chất lượng cũng kém. Nhẫn hai chỉ và hai mươi chỉ, chẳng phải đều là nhẫn sao?

Nhưng “Tam cân” thì lại khác. “Tam cân” ở đây là cân rất chuẩn rất chuẩn, giá trị của tiền phải còn nguyên vẹn đủ ba cân mới thôi…

Đây là cách nói của những người dân bình thường, nếu như đổi lại những người có tiền thì còn cho nhiều hơn nữa. Ngày trước, vào một buổi sáng nào đó, khi Lưu Lăng bị cha gọi dậy chạy bộ, hắn tận mắt nhìn thấy một chiếc xe Rolls-Royce có rèm che, từ thành phố lớn đi tới, năm chiếc Audi A8 đứng ở cổng một gia đình, người phụ trách gọi cửa ném hàng trăm đồng tiền giá trị vào trong cửa, Lưu Lăng thấy vui nên bảo cha dừng lại xem, xem đến khi bụng hai người sùng sục kêu đói. Thời gian đã qua ba giờ, người kia vẫn ném tiền vào trong nhưng cửa đó vẫn không mở…


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)