Thắng lợi trở về
Cũng giống như phân tích của Lưu Lăng, Da Luật Cực suất lĩnh năm vạn quân Cung Trướng tinh nhuệ của Đại Liêu đến đông bắc Định Châu năm mươi dặm thì dừng lại. Khoảng cách này, Lang Kỵ của Đại Liêu có thể trong vòng một giờ giết đến dưới thành Định Châu.
Trong đại trướng của Da Luật Cực, một người đưa tin đến từ Định Châu quỳ rạp trên đất nói với Da Luật Cực: - Bẩm báo Đại vương, tên sứ giả thứ tư mà Ly Yêu Na Nhan đại nhân phái đi đã mang tin tức từ Thái Nguyên trở về xác thực, Hoàng đế nước Hán đã hạ lệnh phát binh cứu viện Định Châu, Hán Trung Vương Lưu Lăng đã từ phía Nam chạy trở về. Một vạn viện binh của nước Hán từ huyện Thu An đã xuất phát, người lĩnh binh là Lạc Phược - Chỉ huy sứ quân Kiến Hùng của nước Hán. Nhóm viện binh thứ hai, ba ngày sau sẽ xuất phát tại Thái Nguyên, người lĩnh binh chính là Lưu Lăng!
Da Luật Cực tựa vào trong chiếc ghế phủ da hổ, bưng một ly nho ủ cẩn thận uống một ngụm. Sau khi nghe người đưa tin nói xong khóe miệng không tự chủ cong lên một đường vòng cung, y cực kỳ tuấn mĩ, ý cười này của y đủ để câu dẫn tâm hồn không ít thiếu nữ hoài xuân. Mắt của y híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, hiển nhiên tâm tình cực kì vui mừng.
- Nói cách khác, một vạn nhân mã quân Kiến Hùng do Lạc Phược suất lĩnh đã khởi hành rồi à?
Người đưa tin kia cúi thấp đầu đáp: - Bẩm Vương gia, đã khởi hành rồi.
Da Luật Cực tâm tình rất tốt, y phất tay nói: - Ngươi trở về đi, nói Ly Yêu Na Nhan làm tốt chuẩn bị ra thành truy kích lính Chu. Cũng là nói bổn vương đang xem hắn kiến công lập nghiệp, đánh bại quân Chu xong bổn vương tiến cử hắn làm Tiết độ sứ Định Châu!
- Thuộc hạ tuân mệnh!
Tên đưa tin kia lạy mấy cái, khom người lui ra ngoài.
Da Luật Cực làm một ngụm rượu lẩm bẩm nói: - Chỉ có một vạn người thôi sao? Dường như ăn không đủ no với những lính Chu kia, không biết tên Hán Trung Vương Lưu Lăng kia có đuổi đến kịp hay không, dù sao bọ ngựa ăn no rồi, chim tước ăn vào mới no hơn một chút.
- Đại vương, nghe nói tên Hán Trung Vương Lưu Lăng giỏi về dụng binh mà còn cơ mưu thâm trầm, chẳng may hắn nhìn ra điều gì…
Nam Diện Cung Tổng Hán Nhi Ti Sự - Hàn Tri Cổ do Da Luật Hùng Cơ bổ nhiệm thấp giọng nhắc.
Hàn Tri Cổ, người Ngọc Điền, Kế Châu, là người Hán được Da Lục A Bảo Cơ tín nhiệm. Sau được thưởng mang họ Da Luật, tại nhiệm Tổng Hán nhi ti sự cung Nam Diện, cũng chính là Trung thư lệnh cung Nam Diện trước đây, từng được Da Luật A Bảo Cơ phong làm Tiết độ sứ Chương Võ quân, sau này lĩnh binh chinh phạt Bột Hải nhiều lần lập chiến công. Gia tộc Hàn Thị địa vị ở nước Liêu được tôn sùng, chỉ đứng sau Hoàng tộc Da Lục Thị, tiếp theo là Tiêu Thị, đây chính là ba đại gia tộc của nước Liêu. Người này võ công văn hóa chính trị đều cực kì xuất sắc, là một trong những trọng thần mà Da Luật A Bảo Cơ dựa vào.
- Tri Cổ huynh, cho dù tên Lưu Lăng đó nhìn thấy điều gì, quân Kiến Hùng của Lạc Phược đã xuất phát, lộ trình từ huyện Thu An đến Định Châu chỉ hơn hai trăm dặm, đợi ba ngày sau Lưu Lăng xuất phát tại Thái Nguyên Phủ, chỉ sợ một vạn nhân mã dưới trướng Lạc Phược và hắn sớm đã trở thành quỷ dưới đao của quân Chu, Lưu Lăng cho dù đuổi tới còn có thể làm được gì? Mọi người đều nói Hán Trung Vương giỏi về dụng binh, bổn vương thấy, cũng chẳng qua là một tên chơi bời hư vô.
Hàn Tri Cổ nhíu mày, ngẫm nghĩ một chút nói: - Việc vi thần lo lắng là, nếu như Lưu Lăng thấy được ý đồ của Vương gia, thẹn quá hóa giận không sợ trở mặt với Đại Liêu ta, chỗ Bệ hạ, Vương gia không dễ giải thích.
Da Luật Cực khoát tay áo nói: - Tri Cổ huynh quá lo lắng rồi, chỗ Phụ Vương vốn xem thường nước Hán, nếu không phải nước Hán thổ địa thực sự cằn cỗi, Lang Kỵ của Đại Liêu ta sớm đã nắm lấy địa bàn của mười hai châu đó. Phụ hoàng lệnh Hoàng đế nước Hán phái binh về phía Tây giữ chân binh lực nước Hạ, Hoàng đế nước Hán đó không ngờ không tuân theo hiệu lệnh! Nếu không cho hắn biết thế nào là lễ độ, ta e hắn sẽ càng trở nên xấc xược.
- Hơn nữa, nếu không để quân Hán và quân Chu đánh một trận ác chiến, bổn vương sao ngư ông đắc lợi? Thừa dịp lúc quân Hán bại trận, quân Chu truy sát, bổn vương chỉ huy quân đánh lén từ phía sau, nhân lúc loạn xạ đánh bại quân Chu thu phục hai nơi Hùng Châu, Mạc Châu. Bằng không thì không riêng gì bổn vương, chỗ Phụ hoàng cũng không dễ khai báo, Tri Cổ huynh cũng liên quan khó thoát.
Hàn Triết Cổ sắc mặt thay đổi một chút, cúi người nói: - Vương gia thần cơ diệu toán, thần tự ti không bằng.
Trong lời nói của hắn không phải không có ý chế giễu, trong lòng Da Luật Cực thầm giận. Tên Hàn Tri Cổ dựa vào sự tán thưởng của phụ thân y Da Luật Hùng Cơ, nhiều lần không đem Vương gia mình nhìn trong mắt. Da Luật Cực biết trong hai người mình và nhị đệ Da Luật Đức Quang, Hàn Tri Cổ vẫn luôn xem trọng Nhị đệ. Mặc dù hắn thân là Tổng Hán Nhi Ti Sự của cung Nam Diện, nhưng không thể tận tâm tận lực phụ tá mình. Nếu không phải chỗ Phụ hoàng không dễ ứng phó, y sớm đã một đao làm thịt tên người Hán tự cho là đúng này rồi.
- Ý của Tri Cổ huynh là, bổn vương tính toán như vậy vẫn là ý kiến chủ quan?
Da Luật Cực đặt ly rượu trong tay xuống, nhìn chằm chằm con ngươi Hàn Tri Cổ hỏi.
Hàn Tri Cổ vội vàng cúi đầu nói: - Thần không dám, thần chỉ là cảm thấy, việc này có thể vạch kế hoạch chi tiết hơn một chút. Tên Lưu Lăng đó cửu phụ thịnh danh (có tiếng tăm từ lâu), lường trước sẽ không phải là người lỗ mãng. Vốn nước Hán phân làm hai đường, còn phải cách ba ngày chuyển quân, thấy thế nào thì đây không phải là việc mà một danh tướng trăm trận sẽ làm.
Da Luật Cực hừ một tiếng nói: - Trung thư lệnh đại nhân, ý của ngươi là, bổn vương sắp xếp qua loa?
Hàn Tri Cổ vái đến đất, kiên trì đến cùng nói: - Vương gia sắp xếp tỉ mỉ cẩn thận, vốn đã là không có sơ hở, thần chỉ là muốn nhắc Vương gia chớ xem thường đối thủ.
Da Luật Cực bị Hàn Tri Cổ làm cho giận muốn giết người, lại không dám đem tên mà Hoàng thượng tin cậy làm thế nào. Thấy Hàn Tri Cổ vẫn khom người đứng ở đó, mình nếu không nghe kiến nghị của hắn, tên này khẳng định sẽ không cho mình ngủ ngon giấc đêm nay.
- Được rồi, Tri Cổ huynh cẩn thận, đây là bổn vương không bằng ngươi. Như vậy đi, đợi khi quân Hán bại trận bị quân Chu truy sát, bổn vương tự lĩnh bốn vạn năm ngàn nhân mã phục kích phía sau, Tri Cổ huynh có thể lĩnh năm vạn Lang kỵ chặn phía sau nhằm ứng phó sự việc ngoài ý muốn. Quyết định như vậy đi, bổn vương mệt rồi, đi ngủ trước.
Nói xong, y cũng không quan tâm Hàn Tri Cổ còn muốn nói điều gì, đi đến bên thảm, không cởi đồ mà nằm xuống, không bao lâu đã truyền ra tiếng ngáy. Hàn Tri Cổ thở dài nói thần cáo lui, buồn bực trở về quân trướng của mình. Ngồi trên ghế, Hàn Tri Cổ càng nghĩ càng giận, không nhịn được hất tung đồ trên bàn xuống đất.
- Cố chấp như vậy, cơ ngơi Đại Liêu làm sao có thể rơi vào trong tay tiểu tử này?
Mắng xong mấy câu cũng không hết giận, trong lòng hắn lại càng thêm tán thưởng cái tên nhị vương tử Da Luật Đức Quang biết người thiện dụng mà còn lắng nghe ý kiến người khác.
Da Luật Cực đã đợi hai ngày vẫn không có thông tin quân Hán và Chu gia khai chiến, cử trinh thám đi nghe ngóng, trinh thám trở về hồi báo tin tức làm cho Da Luật Cực tức đến muốn nổ phổi, hóa ra tướng lĩnh quân Hán Lạc Phược mang theo một vạn quân Kiến Hùng mỗi ngày hành quân không quá mười mấy dặm, đi được hai ngày không ngờ còn cách Định Châu vẫn còn hai trăm dặm.
Lại đợi tiếp hai ngày nữa, trinh thám thăm dò tin tức, tốc độ quân Hán nhanh hơn một chút, lại chưa đến một ngày đã đi được hơn hai mươi dặm, hiện tại cách Định Châu vẫn còn một trăm năm mươi dặm.
Đợi tiếp một ngày, bỗng truyền đến một thông tin tốt, tốc độ quân Hán hành tiến chợt nhanh hơn, hôm nay cách Định Châu chỉ còn chưa đầy trăm dặm, dựa theo tốc độ như vậy, trưa ngày thứ hai thì có thể đuổi tới ngoại thành Định Châu!
Chỉ là tới lúc chiều, một thông tin khác lại khiến Da Luật Cực thất sắc sợ hãi!
Hán Trung Vương Lưu Lăng suất lĩnh Thần Phong doanh của Thái Nguyên Phủ, hai vạn nhân mã Thần Phong doanh vượt qua Định Châu thẳng tới Hùng Châu, quân Chu trong thành Hùng Châu chỉ giữ lại hai ngàn người giữ thành, tử sĩ được Lưu Lăng phái đi giả làm bách tính đoạt cửa thành, quân Hán cuối cùng chen chúc mà vào, chỉ nửa ngày đã chiếm lĩnh được Hùng Châu! Trong thành Hùng Châu, lương thảo của quân Chu trữ đã bị quân Hán cướp giật hết, hai ngàn nhân mã quân Chu phần lớn bị bắt, hiện giờ đầu thành Hùng Châu đã cắm cờ hỏa long của Đại Hán!
Lại nửa ngày truyền tin đến, Lưu Lăng phái người giả mạo người đưa tin quân Chu đến Mạc Châu cầu viện, lừa quân Chu trong thành Mạc Châu cứu viện Hùng Châu, quân Chu vội vàng đuổi tới cứu viện Hùng Châu đi được nửa đường trúng mai phục của Thần Phong doanh quân Hán, hơn năm ngàn quân Chu bị giết sạch. Sau khi đại thắng, quân Hán thừa cơ đánh vào Mạc Châu, hôm nay trên đầu thành Mạc Châu cũng phấp phới giương cờ Đại Hán.
- Đúng là một Lưu Lăng giảo hoạt!
Biết đã bị mắc lừa, Đại tướng quân Tả Lĩnh Quân Vệ Nhạc Lạc, đại tướng quân Hữu Lĩnh Quân Vệ Mi Hoang, Chỉ huy sứ quân Càn Ninh Triệu Thiết Quải bàn bạc một chút, bất đắc dĩ quân Chu chỉ có thể huy động quân đánh trả cứu viện Hùng Châu, Mạc Châu. Nhạc Lạc và Mi Hoang lĩnh binh chạy thẳng đến Hùng Châu đoạt lại thành trì, Triệu Thiết Quải thì suất lĩnh quân Càn Ninh chặn phía sau, nhân mã Tả Hữu Lĩnh Quân Vệ dự định về Hùng Châu quyết chiến Lưu Lăng. Nhưng nhân mã hoảng loạn rút lui, lại bị Ly Yêu Na Nhan trong thành Định Châu nắm lấy cơ hội, chỉ huy hơn vạn quân truy sát phía sau lưng quân Chu, đại thắng, chém hơn năm nghìn quân Càn Ninh bên Chu. Da Luật Cực thừa cơ phát binh, từ Đông Bắc giáp công quân Chu, giết khiến quân Chu đại bại.
Chỉ là sau khi Ly Yêu Na Nhan đại thắng hồi quân về Định Châu, đến bên ngoài cổng thành phát hiện không biết lúc nào trên tường thành thành Định Châu đã đứng đầy sĩ binh quân Kiến Hùng của Đại Hán!
Quân Liêu dọc đường đánh lén, quân Chu đại bại rút về Hùng Châu, đến ngoài thành Hùng Châu lại phát hiện Hùng Châu sớm đã trở thành một thành trống, quân Lưu Lăng cũng không biết đi đâu. Đợi Nhạc Lạc và Mi Hoảng mang quân tiến vào Hùng Châu chuẩn bị kiên thủ sau mới phát hiện, trong thành Hùng Châu đã bị Lưu Lăng quét sạch ngay cả một hạt lương thực đều không còn. Chỉ thủ ba ngày, vì không còn lương thực, quân Chu chỉ có thể phá vây phía sau rồi lui lại phía nam. Quân Càn Ninh bại trận rút về Mạc Châu, cũng gặp phải tình cảnh giống với bên huynh đệ Tả Hữu Lĩnh Quân Vệ, thành Mạc Châu bị quân Hán làm cho gần như trống không, chỉ giữ lại một thành không cho quân Càn Ninh.
Không có lương thảo, quân Càn Ninh cũng không thủ được Mạc Châu, đành phải cùng Tả Hữu Lĩnh Quân Vệ chạy trốn về phía sau, lại đúng lúc ở giữa đường đụng độ nhân mã của Da Luật Cực đang một đường truy sát Tả Hữu Lĩnh Quân Vệ. Quân Triệu Thiết Quải bại trận đang thiếu một trận thắng đảm bảo địa vị, vì thế không tiếc trả giá hung hăng chặn nhân mã Da Luật Cực giết một trận. Nếu không phải Hàn Tri Cổ mang năm vạn kỵ binh giải vây phía sau, Da Luật Cực chỉ sợ không thể trở lại U Châu. Da Luật Cực bị Triệu Thiết Quải bắn trúng một mũi tên, thảm hại lui về U Châu tu dưỡng.
Chuyện đáng giận nhất là, quân Kiến Hùng bên Hán nhìn thấy Ly Yêu Na Nhan trở về, rất vui mừng đem Định Châu trả lại cho Ly Yêu Na Nhan, đợi Ly Yêu Na Nhan sau khi tiến vào thành mới phát hiện, trong kho Định Châu cũng bị quét sạch. Nhưng cũng may, ít nhất nhìn bề ngoài, Đại Liêu vẫn là một trận thu hồi hai thành trì đã bị quân Chu công chiếm.
Lưu Lăng rút quân về, nhân mã tam lộ đã cướp sạch ba thành trì giàu có và đông đúc, kiếm được đầy bao.
Quân Hán vui sướng, dương dương đắc ý, thắng lợi trở về.
Đế Trụ
Tác giả: Trí Bạch