Đế Trụ

Chương 211: 2: chó nhà có tang

Chương Trước Chương Tiếp

Trận chiến này bất kể là khí thế hay uy phong của bộ binh hay Thần Chiến tinh kỵ, tin tức sau khi truyền đi đều khiến lão bách tính thêm phần tôn sùng Lưu Lăng. Lấy một vạn Thần Chiến binh áp chế mười mấy vạn quân Yến, chiến tích như vậy nói ra thật tự hào hết cỡ. Thế nhưng Lưu Lăng rất tỉnh táo để nhận biết chính mình, chiến thắng to lớn lần này thực ra hoàn toàn là do bản thân quân Yến không hăng hái. Nói là lấy một vạn tinh binh đánh bại mười mấy vạn đại quân, thực ra chẳng bằng nói lấy một vạn tinh binh Thần Chiến áp chiến mười mấy vạn lão bách tính còn phù hợp hơn.

Sức chiến đấu của quân Yến thật chẳng ra làm sao, đã thế trong đội còn không có ai thực sự đủ tư cách làm thủ lĩnh. Một đám tướng quân gà mờ chỉ huy mười mấy vạn người già yếu, thắng được hơn một vạn binh sĩ Thần Chiến doanh huấn luyện bài bản vũ khí lương thực đầy đủ mới lạ đó.

Lưu Lăng lệnh cho đại quân nghỉ ngơi dưỡng sức ở làng Thương Vọng phía nam huyện Trúc Mã trong hai ngày, đợi cho binh sĩ hồi phục lại thể lực mới phát binh tiếp tục xuống nam. Ở sông Tiểu Hộ, Lưu Lăng dùng kế dụ địch đánh lén giết chết hơn một vạn người ngựa của đại tướng Phàn Vô Kỳ quân Yến, sau đó chuyển đánh huyện Trúc Mã, một phát tấn công đánh tan tác mười mấy vạn đại quân do Hoàng đế Đại Yến Âu Dương Chuyên dẫn đầu. Sau khi tin tức truyền về Thái Nguyên Phủ, đám dân chúng giăng đèn kết hoa chúc mừng thắng lợi. Nỗi ám ảnh trận trước đó do Huy vương Lưu Trực câu kết Bạch Liên Giáo tạo phản dần dần bị mọi người quên lãng, dân chúng rất nhanh đổ hết ánh nhìn từ trong Thái Nguyên Phủ đến chiến trường bình định phương nam.

Trận chiến ở huyện Trúc Mã này Thần Chiến doanh dưới trướng Lưu Lăng tổn thất chưa đến một ngàn người, trừ số bị trọng thương không thể đi lại phải ở lại nghỉ ngơi tại huyện Trúc Mã, một vạn người ngựa lại tiếp tục lên đường.

Lưu Lăng đem binh sĩ Thần Chiến doanh chia làm hai đường, một đường hơn tám ngàn bộ binh giao cho Thần Chiến doanh Chỉ huy sứ Vương Bán Cân dẫn đầu, qua sông Tiểu Hộ đến thẳng Cù Châu. Còn bản thân Lưu Lăng dẫn Hoa Tam Lang, Triệu Nhị và hai ngàn Thần Chiến tinh nhuệ đi đường khác, đi vòng qua và hợp lại cùng Phủ Viễn quân đang giao tranh cùng Yến quân ở Cù Châu.

Mấy ngày này, Đỗ Nghĩa Chỉ huy Phủ Viễn quân đánh với vòng vây Cù Châu của quân Yến trận lớn trận nhỏ không dưới mười trận, mỗi trận đều thắng lớn tuyệt đối. Quân Yến bị Phủ Viễn quân đánh cho chui rúc trong doanh trại không dám ngóc đầu ra, đến cả vòng vây Cù Châu cũng bị phá rồi. Quân Yến thu hẹp trận tuyến ở Cù Châu trát trại tại núi Hổ Đô về phía Nam ba mươi dặm, sở dĩ không về lại Khánh Châu chủ yếu là vì nghe nói Âu Dương Chuyên đã đại bại ở huyện Trúc Mã, con thứ Âu Dương Chuyên là Tề Vương Âu Dương Tử Loan không yên tâm phụ thân mình, kiên trì ở đây đợi chờ phụ thân trở về.

Đỗ Nghĩa cũng đem hai vạn Phủ Viễn quân dưới trướng chia làm hai đường, một đường là một vạn người ngựa do chính mình lãnh đạo tiếp tục tiến công Cù Châu. Đường còn lại là một vạn người ngựa do Tướng quân Phủ Viễn quân Phùng Phục Ba phò tá Khâm sai đại nhân Chu Diên Công hướng về phía tây nam tiến thẳng Khánh Châu Phủ, giữa đường chiếm lại các huyện bị quân Yến chiếm lĩnh. Chu Diên Công nhiều lần thể hiện khả năng quân sự thiên phú trong các trận chiến, nhiều lần xuất kì chiêu, trước sau thu được bốn, năm huyện thành bị quân Yến chiếm đóng. Điều này đến cả mưu kế đa đoán nổi tiếng như Phùng Phục Ba còn khen không dứt lời với sự chỉ huy của Chu Diên Công, luôn miệng khen Chu Diên Công là Quản Trọng tái sinh Nhạc Nghị chuyển thế.

Ngày 18 tháng 2 năm Hán Gia Phong thứ ba, tinh kỵ Thần Chiến doanh do Lưu Lăng dẫn quân và Đỗ Nghĩa hội mặt, lúc này bộ binh Thần Chiến doanh do Trung Nghĩa Hầu Vương Bán Cân suất lĩnh đại thắng đội quân Yến của Mục Đồ trên sông Dã Ngưu, giết vạn quân địch, một mạch truy sát hơn bảy mươi dặm quân Yến từ phía Bắc Cù Châu. Từ đây phía Bắc Cù Châu không còn quân Yến, hơn bốn vạn quân Yến dưới trướng Mục Đồ bị Vương Bán Cân đánh cho một trận tan tác, chỉ đem không đến một vạn lính chạy về phía Nam Cù Châu hội hợp với Âu Dương Chuyên.

Âu Dương Chuyên như chim sợ cành cong, suốt chặng đường về chỉ nghỉ ngơi đúng mười mấy ngày thì lại phải đứng lên, thu nạp bại quân các nơi, cuối cùng lại tập hợp được một đội ngũ năm vạn người. Chỉ là cái đội ngũ này đã bị người ngựa quân Hán các đường đánh cho run sợ chiến tranh, không còn mấy người còn sức chiến đấu không sợ quân Hán.

Cùng lúc đó, Lưu Lăng hạ lệnh Ứng Châu Thông thủ Hổ Đình Hầu Lưu Mậu suất một vạn binh tiến về Bắc, đóng trại cách Khánh Châu Phủ hai mươi dặm ứng chiến với địch ở Khánh Châu Phủ. Người lưu lại phòng thủ ở Khánh Châu Phủ là Thái tử Âu Dương Tử Hằng và Tể tướng Âu Dương Khắc. Hai người họ đều hiểu mặc dù Khánh Châu Phủ được dùng đến bốn vạn binh, nhưng nếu thật sự phải ra thành chiến đấu với Lưu Mậu một trận thì chắc chắn cũng chẳng thu được kết quả gì. Lưu Lăng nắm rõ sở trường của Lưu Mậu, con người y không giỏi tiến công nhưng phòng thủ vững chắc, để y khống chế quân địch Khánh Châu Phủ thực là lựa chọn đúng đắn nhất.

Vương Bán Cân suất quân đi qua sông Dã Ngưu, ở hai mươi dặm đông nam Cù Châu dựng lều hô ứng với binh lính của Đỗ Nghĩa, Lưu Lăng. Hai đội quân một trái một phải như gọng kềm sắt kẹp chết đại doanh quân Yến.

Tuy nhiên quân Hán sau khi hình thành thế giằng co cùng quân Yến lại không có bất kỳ động tĩnh nào, giữ thế kềm chế lẫn nhau như vậy hơn mười ngày vẫn không phát động công kích. Âu Dương Chuyên không rõ Lưu Lăng có chủ ý gì, lệnh Đại tướng Mục Đồ suất quân năm nghìn tấn công đại doanh của Vương Bán Cân, tính toán thừa dịp Lưu Lăng xuất binh cứu viện đánh cho hắn không kịp trở tay, kết quả Mục Đồ trúng mai phục của Vương Bán Cân, năm nghìn người bị giết chỉ còn lại không tới hai nghìn chạy trở về, bại quân bị Vương Bán Cân truy sát phía sau đâm vào đội ngũ viện binh do Âu Dương Tử Loan tự mình suất lĩnh, quân Yến lại tổn hại hơn ba nghìn. Chưa kịp trốn về đại doanh đã bị Đỗ Nghĩa dẫn người đánh vào bên cánh, quân Yến xuất doanh mười lăm nghìn khi trở về đại doanh không còn được bốn nghìn.

Từ đó về sau, Âu Dương Chuyên không dám tùy tiện ra trận, mỗi ngày đều khư khư giữ cửa trại. Năm ngày sau truyền đến tin tức, Ứng Châu Thông thủ Lưu Mậu đã đại thắng quân Yến ở Khánh Châu phủ nam, chém đầu con thứ ba của Âu Dương Chuyên là Âu Dương Tử Ngôn. Âu Dương Chuyên nghe tin đau khổ tuyệt vọng hôn mê hai ngày, sau khỉ tỉnh lại không còn lòng muốn chiếm lĩnh Cù Châu, lệnh cho Đại Tướng Mục Đồ dẫn một vạn binh cắt sau, ông ta mang theo Tôn Thúc Bảo dẫn dắt đại quân chầm chậm rút về phía Khánh Châu.

Lại qua hai ngày, Lưu Lăng đích thân dẫn tinh kỵ Thần Chiến doanh truy kích, trong vòng một ngày đánh sáu trận với quân bọc hậu của đại tướng Mục Đồ, sáu trận đều thắng. Quân Yến hốt hoảng bỏ chạy, hoang mang như chó nhà có tang.

Đế Trụ

Tác giả: Trí Bạch

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)