Tam doanh ở Thái Nguyên Phủ mới được chỉnh đốn lại chính là đội quân được trang bị tinh nhuệ nhất Bắc Hán, mà lần này Lưu Lăng xuất chiến mang theo binh lính Thần Chiến Doanh, lại gần như vét sạch toàn bộ số vật tư tồn kho của Bộ Binh Thái Nguyên Phủ. Để chế tác bộ cung hoàn mỹ toàn bộ quan viên Bộ Binh suýt chút nữa bị vắt kiệt, mà trong ống tên của binh sĩ cũng chất đầy những mũi Lang Nha Tiễn trị giá tới năm tiền một chiếc.
Gần chín ngàn bộ binh mai phục trong tuyết, cách đó không xa đại hỏa đang nung đỏ nửa bầu trời, càng khiến cho màn đêm trở nên đen tối hơn. Cái gọi là dưới đèn càng đen chính là đạo lý này, binh lính quân đội Yến quốc đi ngoài cùng gần như tiến sát chỗ mai phục của quân Hán mà cũng không cảm nhận được một tia nguy hiểm nào.
Hai nghìn thiết kỵ quân Hán không ngừng giày xéo đại doanh quân đội Yến quốc, châm lửa đốt từng tòa từng tòa doanh trướng, sau đó tỏa rộng vòng tròn, xua loạn binh quân đội Yến quốc chạy vào sâu trong vòng mai phục. Hơn chín ngàn quân Hán nấp trong tuyết chờ quân đội Yến quốc quân tiến vào, sau đó dùng tiếng kèn làm hiệu lệnh, đồng loạt đứng lên giương cung cài tên. Lang Nha Tiễn đầu bịt vải được đốt cháy, từ rất xa nhìn lại chỉ thấy một màn lửa bay giữa không trung.
Tiếng vù vù vang lên, đợt thứ nhất gồm mấy ngàn mũi Lang Nha hỏa tiễn lao tới. Binh sĩ quân đội Yến quốc đều mang theo đuốc, khi hỏa vũ từ bầu trời rơi xuống, giao thoa với dòng sông tạo thành từ những cây đuốc, ngay lập tức những cây đuốc của quân đội Yến quốc ở ngoài rìa bị gọt đi một tầng. Dòng sông tạo thành từ những cây đuốc trong nháy mắt bị thu hẹp lại, khoảng cách không đầy tám mươi bước khiến lực sát thương của Lang Nha Tiễn được phát huy tới cực hạn. Quân đội Yến quốc chạy quá nhanh, đội hình rất loạn, binh lính quá dày đặc, cho nên không cần nhắm, chỉ cần mở cung phóng tiễn ra thì ngay lập tức sẽ có một cây đuốc bị quẳng xuống mặt đất đầy tuyết, tắt ngóm.
Mấy ngàn Lang Nha Tiễn giống như mấy ngàn con rắn độc phun lửa từ trên trời giáng xuống, một lần mở miệng sẽ có một binh sĩ quân đội Yến quốc bị cắn chết ngã xuống. Binh lính quân đội Yến quốc còn chưa kịp làm gì thì đợt Lang Nha Tiễn thứ hai đã lại xé gió giáng lâm. Thứ kia làm sao có thể là Lang Nha Tiễn? Trong mắt binh lính quân đội Yến quốc đó rõ ràng là xiềng xích câu hồn đến từ Địa Ngục.
Hai đợt Lang Nha Tiễn qua đi, trận hình của quân đội Yến quốc như áo lông bị lột bỏ đi một tầng. Khi các tướng lĩnh cao cấp hô to gọi nhỏ truyền đạt mệnh lệnh chỉ thị còn các quân quan chạy tới chạy lui thi hành mệnh lệnh thì đợt Lang Nha Tiễn thứ ba đã phóng tới nhanh vô cùng, đợt Lang Nha Tiễn này không có vải cột vào, trong bóng đêm càng thêm sắc bén, muốn trốn không có chỗ trốn, muốn né không có chỗ né, binh lính quân đội Yến quốc ngay lập tức rối loạn hết cả lên.
Vậy mà không ai tổ chức phản kích!
Bị quân Hán bình thản bắn ba lượt tên, không ngờ không có một tướng lĩnh quân đội Yến quốc nào hạ lệnh phản kích! Trong tay bọn họ cũng có cung tiễn, mặc dù phần lớn đều làm từ thân cây trúc rất đơn sơ, nhưng nếu chỉ dùng để bắn mũi tên lông vũ ra xa trên dưới một trăm bước thì không vấn đề. Lại nói, quân Hán ở hai bên rõ ràng bày ra trận hình chữ nhất như tỏ ý miệt thị, bởi vì trận hình như vậy thì chỉ cần một lần phản công đủ sắc bén là có thể đạp nát!
Đáng tiếc, quân Hán dường như đoán được quân đội Yến quốc đã mệt mỏi, khinh thường quân đội Yến quốc không có một vị tướng quân đủ tư cách! Người duy nhất nhìn ra sơ hở của quân Hán đó là Tôn Thúc Bảo, nhưng y gào thét nổ cả cổ họng cũng không thể tổ chức được đủ người để đánh trả quân Hán. Hơn mười vạn quân đội Yến quốc bành trướng nhanh chóng tất cả đều là lũ ô hợp, không được trải qua một ngày thao luyện nào, cho nên hậu quả khi mang lên chiến trường chính là hiệu lệnh của các tướng lĩnh không được chấp hành!
Bảy ngàn lão binh hộ lương của Khánh Châu Phủ tuy rằng đều sáp nhập vào trong đám lính mới, nhưng bảy ngàn người phân hoá dung hợp vào toàn bộ gần ba trăm ngàn đại quân thì còn có tác dụng gì? Từng lão binh hộ lương ít nhất cũng là Ngũ Trưởng, nhưng trong chiến trận, bọn họ có thể khống chế tốt dân binh dưới tay mình sao?
Không ai nghe theo hiệu lệnh cho nên tất cả bị đánh cho choáng váng, quân đội Yến quốc lộn xộn giống như ruồi bọ không đầu, hoàn toàn mất phương hướng, trong đám tuyết tối đen ở bốn phía dường như khắp nơi đều là quân Hán mai phục, không ai dám cầm vũ khí tiến lên liều mạng. Lúc này không biết là ai dẫn đầu, tất cả bắt đầu chạy về hướng núi Mang Ngưu, thấy đường lui không có quân Hán trấn giữ, quân đội Yến quốc giống như bầy cừu chen nhau quay đầu chạy.
Xa xa, trong đại doanh quân đội Yến quốc ở huyện Trúc Mã, kỵ binh quân Hán sau khi đã thả đủ mồi lửa và gần như không có tổn thất gì, được Lưu Lăng tự mình dẫn dắt, hai ngàn kỵ binh vẽ một đường cong lớn tuyệt đẹp, đón đầu đánh tới đội ngũ quân đội Yến quốc. Hai ngàn kỵ binh quân Hán giống như sói đói điên cuồng trên thảo nguyên, mà từng đám lớn quân đội Yến quốc ở trong mắt bọn họ là dê non màu mỡ ngon miệng.
Cách một trăm bước, kỵ binh quân Hán đón đầu lại bắn một lượt tên, mấy trăm binh lính quân đội Yến quốc bị bắn gục trên mặt đất. Lúc này cho dù Tôn Vũ sống lại cũng không thể tổ chức lại quân đội Yến quốc được nữa, bọn chúng bắt đầu tháo chạy náo loạn quy mô lớn, ngăn cũng không ngăn được. Âu Dương Chuyên dưới sự bảo vệ của cái gọi là Ngự Lâm Quân cũng lui về phía sau, với ý đồ tổ chức lại bọn lính để phản kích, các tướng lĩnh chém người đến run cả tay cũng không ngăn được bước chân chạy trốn của binh sĩ quân đội Yến quốc.
Chín ngàn bộ tốt quân Hán ở hai bên quân đội Yến quốc bắt đầu nhanh chóng tập kết thành từng phương trận, dưới sự chỉ huy của các tướng lĩnh, giống như vách tường nặng nề dần ép về phía quân đội Yến quốc. Phía trước nhất là những binh sĩ cầm giáo (bộ sóc), họ bắt đầu gia tăng tốc độ, theo sau là Phác Đao Thủ mặc tinh giáp, sau nữa là Mạch Đao Thủ tuy số lượng không nhiều nhưng lại gây cho người ta áp lực trầm trọng như núi Thái Sơn. Những lính cung tiễn thủ thuần túy thì thu thập bộ cung và ống tên mà đồng đội bỏ lại, bọn họ tập trung cung tiễn lại, sau đó tạo thành vòng tròn thủ hộ mà không theo đại đội nhân mã xông lên phía trước.
Toàn bộ trận hình ngăn nắp gọn gàng, dưới sự chỉ huy của quan quân cấp thấp, tất cả binh lính nhanh chóng hoàn thành trận thế. Ngoại trừ hai ngàn cung tiễn thủ ra thì bảy ngàn binh lính còn lại tạo thành trận hình, chậm rãi dần ép quân đội Yến quốc. Phương trận cũng không phải trận hình công kích, luận về hiệu quả công kích thì trận Nhạn Hình sắc bén hơn rất nhiều. Nhưng hiện tại quân đội Yến quốc đã tan vỡ, căn bản không cần sử dụng trận hình lợi hại đột kích, mà cần lợi dụng khí thế giáng cho quân đội Yến quốc một đòn trí mạng.
Hàng lính phía ngoài cùng nhanh chóng va chạm với lũ bại binh, hàng giáo dài nhô ra liên tiếp đâm chết binh lính quân đội Yến quốc đang chạy trốn tán loạn, sau đó hất bay ra ngoài. Những loạt giáo dài giết đến mức quân đội Yến quốc phải chật vật chạy trốn không có chút dũng khí phản kháng nào, tại thời điểm đối mặt với một rừng sắt thép sắc bén không ai còn có thể duy trì sự bình tĩnh.
Âu Dương Chuyên thấy quân Hán đang nghiền ép tới lập tức không ngừng hạ lệnh kêu gọi thủ hạ tổ chức phản kích. Số kỵ binh ít ỏi trong quân đội Yến quốc được ông ta tập hợp lại , đại khái có hơn ba nghìn kỵ binh, sau khi chỉnh đốn bắt đầu gia tăng tốc độ lao tới phía bộ binh quân Hán. Chiến mã đạp lên mặt đất lầy lội tuyết, đạp lên cả thi thể binh lính chết trận ầm ầm hướng tới bộ binh quân Hán, trên lưng ngựa, kỵ binh vung hoành đao gào thét tự cổ động chính mình.
Đế Trụ
Tác giả: Trí Bạch