Đế Trụ

Chương 200:

Chương Trước Chương Tiếp

Đội ngũ của Bùi Bản đại nhân

Không ngoài dự đoán của Chu Diên Công, Âu Dương Chuyên vốn không đem hơn một trăm hộ vệ của khâm sai đại nhân để trong mắt. Gã chỉ phái đến một nghìn năm trăm nhân mã tiến giết Bình An, kỵ binh hai trăm, bộ binh một nghìn ba trăm. Nhưng về mặt sắp đặt nhân viên Âu Dương Chuyên cũng được xem là đã nể mặt Chu Diên Công, trong một nghìn năm trăm quân này lại có ba trăm đến từ lão binh trong hộ lương binh.

Phải biết rằng Âu Dương trong lúc cấp bách gom đầy năm vạn đại quân, những thuộc hạ lão binh trong hộ lương quân đối với gã rất quan trọng. Trong mỗi một doanh tân binh đều trang bị một lượng lão binh, nếu không những bá tánh cầm vũ khí lên chỉ e là sẽ bị địch đánh tới chạy trối chết. Lấy ra ba trăm lão binh để đối phó với Chu Diên Công, đã là nằm ngoài dự đoán của người khác.

Tướng lĩnh lĩnh binh tên là Bùi Bản, vốn chỉ là một đội trưởng nho nhỏ trong hộ lương quân. Vì đội ngũ bành trướng quá mức nhanh chóng, những tướng lĩnh cấp thấp như gã đều được ủy nhiệm trọng trách. Giáo Úy như gã có cả khối người liền thăng mấy bậc trở thành Thiên Phu Trưởng, còn những người vốn là Thiên Phu Trưởng giờ đều được bổ nhiệm làm Tướng Quân.

Từ dẫn đầu năm mươi hộ lương binh trở thành Thiên Phu Trưởng suất lĩnh đội ngũ một nghìn năm trăm người, có thể nói Bùi Bản ý khí hăng hái. Vì để sớm bắt được Chu Diên Công để về phục mệnh, Bùi Bản nóng lòng lập công liền ngày đêm không nghỉ từ Khánh Châu tiến công qua đây, chỉ hết hai ngày một đêm liền tới bên ngoài thành Bình An.

Vài trăm hương dũng được Chu Diên Công điều động thủ thành nhìn ra đám phản quân gấp bội lần, ai nấy cũng tái xanh mặt. Họ cũng chỉ là lão bá tánh bình thường, nếu không phải vì để chống cự với phản quân Chu đại nhân một ngày cho ăn ba bữa cơm no, chỉ e là bây giờ sớm đã bị dọa tới gục xuống. Tay nắm hoành đao của Đại Hán, tay của bọn họ run rẩy thật giống bệnh phong gà.

Trong huyện An Bình không tìm được mấy cây cung cứng, cũng may bọn Vương Tiểu Ngưu có mang theo cái của mình, tuy cự ly bắn của kỵ cung gần hơn bộ cung, nhưng bắn từ nơi cao chắc không kém xa lắm.

Tuy sĩ khí suy giảm, nhưng may là không ai trốn chạy.

- Một lát khi phản quân công thành, nói với các huynh đệ hãy chọn bắn những tên mặc giáp da!

Chu Diên Công dựa vào Vương Tiểu Ngưu nói.

Vương Tiểu Ngưu gật gật đầu đem mệnh lệnh của Chu Diên Công truyền đạt đi, đối với thư sinh to gan này giờ đây Vương Tiểu Ngưu không thể không bội phục. Hắn có thể nghĩ tới chọn hạ thủ những lão binh hộ lương quân có sức chiến đấu, đây là kinh nghiệm được tích lũy sau mấy lần đại chiến. Còn Chu Diên Công rõ ràng lần đầu tiên ra chiến trường lại có thể nghĩ đến điểm này, chứng tỏ trong lòng y không một chút rối loạn.

Thư sinh một bụng chi, hồ, giả, dã không là gì, còn thư sinh một bụng đảm lượng thật sự không nhiều. Vốn có chút kính trọng với Chu Diên Công, hiện giờ Vương Tiểu Ngưu nhìn y với cặp mắt khác.

- Thuộc hạ hiểu, những người không mặc giáp đều là những lão bá tánh bị ép tòng quân, không biết chống cự, chỉ cần lão binh hộ lương quân tổn thất hơn một trăm, chúng sẽ loạn lên! Đến lúc đó mở của thành thuộc hạ sẽ dẫn theo các huynh đệ tiến ra ngoài, dù cho không chém được tướng địch cũng có đánh đuổi bọn chúng.

Vương Tiểu Ngưu gắt nước bọt oán hận nói.

Nói thật hắn thân làm quan quân thù hận đối với kẻ tạo phản thậm chí còn lớn hơn so với ngoại địch, nếu do Hoàng đế không tốt buộc mọi người bất đắc dĩ tạo phản cũng không gì đáng trách. Nhưng hiện nay tuy tháng ngày ở Đại Hán có hơi khổ cực, nhưng không phải Bệ hạ đang dần dần cải thiện sao? Có vài trận tuyết lớn, năm sau xuân đến chỉ cần rắc hạt giống, bảo đảm có thể trở thành một mảnh ruộng xanh mượt. Nhưng hiện giờ Âu Dương Chuyên tạo phản, ai biết có bao nhiêu người chết oan chết uổng.

Chỉ là đối mặt không phải là ngoại địch mà là đồng chí xưa, bất kể nói sao lúc xuất tay vẫn có chút không tự nhiên.

- Đại nhân, người xem bọn tướng giặc ngoài kia vẫn nóng lòng muốn lập công, kỵ binh đã đến dưới thành còn ở xa bộ binh vẫn chạy theo ở sau, kỵ binh dưới trướng hắn chỉ hơn hai trăm, muốn nhờ số người này để chiếm lấy huyện Bình An của chúng ta đúng là người si nói mộng. Thuộc hạ thấy người này vốn không biết lĩnh binh, không bằng…

Chu Diên Công nhìn kỹ một chút phía ngoài quân giặc nói: - Vương Giáo Úy, ngươi nói không sai. Quân giặc đường xa đến đây với ý nỗ lực hăng hái, nhưng chúng đã quên là một mạch chạy tới đây còn đâu sức để công thành? Ta cho hương dũng thủ thành, ngươi dẫn huynh đệ dưới trướng xông ra ngoài thành, nếu có thể chém tướng giặc tại trận, trận chiến hôm nay có thể kết thúc sớm.

Hai người đều nhìn ra bên ngoài tuy quân giặc rất đông, nhưng chỉ là một đám ô hợp không biết đánh trận. Ngay cả tầm mắt văn thần như Chu Diên Công cũng có thể nhìn ra vẻ mệt mỏi của đối phương, huống chi Vương Tiểu Ngưu lính già dày dạn? Tuy dưới trướng Vương Tiểu Ngưu chỉ có chín mươi kỵ binh, nhưng với sức chiến đấu của lão binh trăm trận của đại doanh Kinh Kỳ đối phó với quân giặc giờ còn chưa tập kết thành trận thế, vẫn không phải quá lo lắng. Dù sao sức chiến đấu cùng tính động cơ của kỵ binh đại doanh Kinh Kỳ, dù không thể hoàn thành nhiệm vụ xông trận mà toàn quân thoái lui cũng không phải việc khó.

Nghe Chu Diên Công nói thản nhiên, Vương Tiểu Ngưu đối với đảm lượng của vị Chu đại nhân này có vài phần khâm phục. Trong khái niệm trước giờ của y, những quan văn có ai không phải chưa chiến đã sợ. Lúc trước mấy huyện của Ngọc Châu, Đàn Châu, đại quân Chu còn chưa lộ răng nanh, họ đã tự mình mở cửa đầu hàng.

Chu Diên Công trước mắt này tuy ngày thường nói chuyện làm việc đều mang một mùi chua mục vốn có của văn nhân, nhưng so về gan dạ không kém gì so với võ tướng.

- Đại nhân yên tâm, quân giặc vốn mệt mỏi, tướng giặc lại là một binh non không biết lĩnh binh, thuộc hạ sẽ đi hái cái đầu của hắn hiến cho đại nhân.

Vương Tiểu Ngưu chắp quyền sang sảng cười nói.

Chu Diên Công gật gật đầu tự mình giúp Vương Tiểu Ngưu sửa sang lại áo giáp nói: - So về trấn an dân chúng ngươi không bằng ta, so về chiến trận giết địch lĩnh quân phá trận ta không bằng ngươi. Chỉ là bên ngoài giặc tuy nhiều, công lại vẫn không quý giá bằng Vương Giáo Úy ngươi đây. Nếu có thể chém tướng giặc tại trận càng tốt, nếu không thể thì chớ miễn cưỡng. Chúng ta chỉ cần thủ thành ba bốn ngày viện binh của Hổ Đình Hầu sẽ tới, đừng quá mạo hiểm.

Vương Tiểu Ngưu bị y nói tới trong lòng nóng lên: - Đại nhân yên tâm, thuộc hạ đã rõ.

Vương Tiểu Ngưu xuống tường thành, cũng không dẫn hết kỵ binh trong tay, chỉ lấy năm mươi người để lại bốn mươi người bảo vệ Chu Diên Công. Sau khi hắn cổ động một tràn sĩ khí, dẫn theo năm mươi kỵ binh từ một cửa thành khác lẳng lặng đi ra ngoài. Đánh ngựa lượn một vòng lớn, từ phía khác của thành Bình An vòng qua.

Thành huyện Bình An vốn không lớn, đánh ngựa lách thành cũng chỉ mất một nén nhang. Mắt thấy quân giặc càng tụ càng nhiều cũng càng ngày càng loạn, Vương Tiểu Ngưu biết trận này mình tất thắng không gì đáng ngờ. Những lão binh của hộ lương quân lo sửa sang lại đội hình giống như chăn dê vậy vừa đá vừa đánh để xua bộ tân binh tổ đội, đội ngũ một nghìn năm trăm người không chỉ không có phái thám báo cảnh giới, hô hô nhốn nháo nửa ngày ngay cả cái phương trận cơ bản cũng chưa xếp xong.

Tướng giặc Bùi Bản vốn định một hơi chiếm lấy huyện Bình An để về lĩnh công, chỉ là bản thân y thật sự không nghĩ tới thủ hạ của mình đám binh này lại chật vật như vậy. Đội ngũ thưa thớt dùng nửa canh giờ vẫn chưa tập kết xong, đừng nói là xung phong, hiệu lệnh mình hô cũng không mấy ai nghe được.

Thật vất vả để thấy được đội hình tàm tạm, gã đích thân dẫn theo vài trăm lão binh xông lên một lần, bị mũi tên từ trên tường thánh bắn tới bùm bùm một lúc rồi chật vật lui về. Chưa công tới trước cổng thành, ngược lại đã tổn thất mười mấy lão binh. Những lão binh này ai nấy đều là bảo bối, tuy họ cũng chưa từng trải qua đại chiến, nhưng ít ra đối với việc chấp hành quân lệnh rõ ràng hơn nhiều, còn với những tân binh ở sau, Bùi Bản vừa nhìn đã thấy tức.

Những tân binh tay cầm gậy sáp ong hoặc là nhảy chân xem náo nhiệt, hoặc là ôm lấy ‘binh khí’ của mình sợ tới mức lạnh run, có mấy người nhát gan nhìn thấy cảnh giết người lại sợ tới mức tiểu trong quần, một mùi khai từ xa đã có thể ngửi thấy rõ.

Rút ra roi ngựa đổ ập xuống đánh vài cái, lúc này mới đem loạn quân ổn định lại.

- Đều im lặng cho ta!

Bùi Bản gầm lên.

Tân binh phía sau bị gã dọa sợ, đều im miệng, những lão binh tự phát đứng tại đội ngũ dẫn trước của chính mình. Tổn thất mười mấy người, trật tự cũng ổn định lại rồi.

- Ba đội doanh một tiến trước xung phong, doanh hai ở phía sau trợ giúp. Ba đội doanh ba làm đội dự bị chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng xông lên. Lão tử đây đích thân cầm đao làm đội đốc chiến, ai dám không ra sức xông lên lão tử sẽ chém hắn trước!

Hung tợn uy hiếp một trận, Bùi Bản thấy đã ổn định kha khá, thế là phái người công thành lần hai.

Huyện Bình An tường thành rất thấp, chỉ cần hai người xếp La Hán trận có thể ôm lấy bên tường vốn không cần thang hay các loại vũ khí công thành. Hơn nữa cửa thành huyện Bình An vừa cũ vừa kỹ, cũng không dày nặng, quân giặc ở nửa đường chặt hai cây đại thụ lột bỏ chạc cây để làm công thành chùy, chỉ sợ không tới ba năm lần là có thể phá thông cửa thành.

Một trăm năm mươi người đi đầu reo hò để tự cổ động mình, khi xông đến trong vòng một trăm năm mươi bước trên tường thành bắt đầu phóng tên ngăn chặn. Vương Tiểu Ngưu để lại kỵ binh của đại doanh Kinh Kỳ với tiễn pháp không tồi, dựa vào địa thế trong vòng một trăm hai mươi bước bắn hạ quân địch không có gì khó. Ngược lại những hương dũng mới chiêu mộ chưa từng gặp qua trận thế đánh chiến, quân địch cách họ còn xa họ đã tự mình luống cuống. Chu Diên Công một bên trấn an hương dũng, một bên chỉ huy kỵ binh bắn xuyên giáp bọn quân giặc.

Bận rộn một trận, kẻ thù vọt vào trong vòng ba mươi bước đã tổn thất năm sáu mươi người, còn hương dũng thấy đối phương cũng không phải ác ma đao thương bất nhập, đau sẽ la, trước khi chết cũng sợ hãi gào khóc kêu to, cho nên lá gan cũng dần dần lớn lên. Họ bị lão binh đại doanh Kinh Kỳ xua đuổi ngồi xổm tại lỗ châu mai tường thành để tránh né mũi tên giặc bắn tới, sau khi đợi quân giặc đến dưới tường thành liền dựa theo chỉ huy của lão binh đổ nước nóng từ trên xuống.

Tường thành thấp bé, nếu là dùng tảng đá đập chỉ sợ người đập không đến vài cái, không được bao lâu sẽ giúp quân giặc lót ra một đường lớn. Cho nên Chu Diên Công trước đó đã nghĩ kỹ biện pháp, không dùng lăn cây lôi thạch, mà là cho người ở phía khác của tường thành dùng cái chảo lớn nấu tuyết tan thành nước.

Chiêu này thật cay độc, nước nóng đổ từ trên đầu xuống, người bị đổ trúng liền bị phỏng gào khóc kêu loạn lên. Mấy chục người xông tới trước tường thành không ai không bị phỏng tới nhảy dựng lên, binh khí cũng bỏ, ôm đầu bắt đầu chạy về. Những quân giặc ở sau bị xua đuổi chạy về phía trước, thật không dễ gì thoát khỏi mũi tên chết chóc của thủ quân lại bị bại binh bên mình xông tới loạn xạ.

Bùi Bản là một đội trưởng hộ lương quân chưa từng lên chiến trường, trường hợp này nằm ngoài dự đoán của gã. Vốn nghĩ rằng một tòa thành nhỏ chỉ cần một lần xung phong liền có thể chiếm lấy, ai ngờ lại không dễ đánh tới thế. Thủ quân không những không mở cửa quỳ xuống đầu hàng, ngược lại đánh tốt hơn sắc bén hơn người của mình.

Hơn mười nồi nước sôi tạt xuống dưới, mặc cho lá gan có lớn nữa quân giặc cũng không dám xông lên phía trước rồi.

Dựa vào nhiều người, quân giặc một trận mưa tên áp chế qua, hương dũng thủ thành vừa hoan hô vài câu liền bị loạn tên bắn chết mười mấy người, mọi người mới nhớ ra đây là đánh giặc không phải trò chơi tập làm người lớn, chỉ hơi sơ suất đều có khả năng phải trả bằng mạng sống. Hương dũng bị mưa tên dọa sợ trốn ở sau tường thành đầu cũng không dám ngẩng lên, lão binh đại doanh Kinh Kỳ liền bắn trả vài phát tên.

Mắt thấy thủ quân bị áp chế, Bùi Bản rút đao chém chết vài bại binh sau đó xua đuổi nhân mã tiếp tục tiến công. Lần này gã cũng học khôn, trước hết để cho hai ba trăm cung tiễn thủ hung hăng áp chế thủ quân đầu thành, sau đó cho người đem tấm bảng gỗ làm khiên lớn đặt tựa vào tường thành, thúc giục binh tốt thuận theo cái dốc xông lên tường thành.

Đế Trụ

Tác giả: Trí Bạch

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)