Câu nói này của hắn, thực ra không có bất kỳ ý nghĩa gì. Sư Bảo Anh không thể nào ngày khác lại đến nữa, vì hắn đã thua hết số tiền mà Đông gia đưa cho hắn để mua ruộng rồi!
Một nghìn lượng vàng, một khoản tiền lớn gần mười nghìn lượng bạc, bây giờ đã biến mất không còn tăm hơi trong tay Sư Bảo Anh, hắn phải ăn nói với Đông gia của mình như thế nào?
“Không được. . .” Sư Bảo Anh lẩm bẩm một câu, sau đó hắn quay người lại, kéo mạnh vạt áo của Giang Toàn Tử bên cạnh!
“Tiền trên người ngươi đâu? Lấy ra!” Sư Bảo Anh quát Giang Toàn Tử.
“Ta. . .” Lúc này, trên mặt Giang Toàn Tử lộ vẻ mặt khó xử. Sau đó hắn liền lấy ra một xấp ngân phiếu nhỏ từ trong ống giày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây