“Bất kể ta bảo các ngươi làm gì, các ngươi đều phải làm ngay lập tức, không được sai sót một chút nào.”
Ánh mắt Thẩm Mặc lướt qua từng khuôn mặt của những nạn dân này, dường như muốn ghi nhớ khuôn mặt của mỗi người bọn họ.
Tất cả mọi người có mặt, đều nhìn thấy ánh mắt của người thanh niên này lúc này.
Khoảnh khắc này, từ nay về sau sẽ in sâu trong tâm trí của hai nghìn người có mặt. Từ nay về sau, cảnh tượng trong khoảnh khắc này, trở thành ký ức khắc cốt ghi tâm nhất trong cuộc đời họ.
“Ai không muốn đi thì có thể ở lại, ai muốn đi, ta sẽ cho thuyền chở các ngươi qua Trường Giang.” Thẩm Mặc nói tiếp: “Nhưng đã lên thuyền của ta, chính là người của ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây