Thẩm Mặc cởi quần áo ra, để Long Ly Nhi băng bó vết thương trên người hắn. Còn Thẩm Mặc thì nhân cơ hội điều chỉnh nội khí, để nội lực và tinh lực của mình nhanh chóng hồi phục.
Trước mặt bọn họ, Tiểu Đề Hồ Sư Bảo Anh đang mở hai cái hộp gỗ sang trọng. Lấy lựu đạn và đạn từ trong một cái rương lớn ra, không ngừng nhét vào hai cái hộp này.
Bên cạnh Sư Bảo Anh, tử sĩ Thẩm Độc giống như chó sói đơn độc kia, lúc này đang tháo rời bốn khẩu súng lục ổ quay dài ngắn, dùng vải bông sạch và bàn chải cẩn thận lau chùi cặn thuốc súng trong nòng súng và ổ đạn.
Đạn thuốc súng đen này thật sự là quá tệ, cho dù đã được Thẩm Mặc tinh chế thế nào đi nữa. Sau khi thuốc súng đen cháy vẫn sẽ tạo ra cặn bã và tro dày đặc. Giờ mấy khẩu súng của Thẩm Mặc bọn họ đã bắn gần trăm viên đạn, cặn thuốc súng chưa cháy hết, sắp bám đầy mấy bộ phận quan trọng trên súng.
Thẩm Độc khi lau súng, hoàn toàn là chuyên tâm, không nghĩ gì khác. Như thể cả thế giới không có hắn, giữa trời đất chỉ còn lại linh kiện trong tay hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây