Đúng lúc những nữ quan và mệnh phụ này định đi theo, Thái hậu lại xua tay, ra hiệu cho bọn họ đừng đến.
“Sao vậy?” Sùng Phúc Hầu khẽ hỏi Thái hậu.
“Thẩm Mặc kia, không biết hắn có nhìn ra hay không.” Thái hậu khẽ thở dài nói.
“Chuyện này vốn là do hoàng tôn hồ đồ, không ngờ hắn lại trút cơn giận trong lòng lên người Thẩm Mặc. Một hoàng đế không biết điều như vậy, thật sự không phải phúc của Đại Tống ta. . .”
Bây giờ trong sân chỉ còn lại hai người bọn họ, đây là cuộc trò chuyện riêng tư giữa cô và cháu. Sùng Phúc Hầu suy nghĩ một chút, cũng cười khổ nói: “Dù sao Thái tử điện hạ vẫn còn trẻ, dưới sự dạy dỗ từ từ của người, dần dần vẫn sẽ thay đổi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây