Trong thành Lâm An kênh rạch chằng chịt, cũng thông suốt bốn phương tám hướng. Nói đến đi thuyền tuy tốc độ chậm hơn đi bộ một chút, nhưng nếu là vận chuyển hàng hóa, dùng thuyền vẫn thuận tiện hơn so với xách tay vác vai.
Tiểu Lạc biết Thẩm Mặc là đang thương nàng, cô nương cũng không nói gì nữa.
“Thật không biết ngươi làm sao nữa? Trước đó nghĩ trăm phương ngàn kế muốn bắt được vị đại thủ lĩnh kia, bây giờ có tin tức của hắn, ngươi lại không vội vàng nữa!” Nhìn thấy thuyền sắp đến gần tiêu cục Khởi Uy, liền thấy Mạc Tiểu Lạc vẻ mặt khó hiểu nói với Thẩm Mặc.
“Cơm ngon không sợ muộn, chuyện này có gì mà phải vội?” Chỉ thấy Thẩm Mặc cười nói với nàng: “Bây giờ món ăn ngon này còn chưa đủ lửa, bây giờ còn chưa ăn được. Đợi đến lúc thích hợp, tự nhiên sẽ nước chảy thành sông!”
Thẩm Mặc nói đến đây, hắn liền để người lái thuyền dừng thuyền cập bờ. Sau đó hắn đưa Tiểu Lạc vào cổng tiêu cục, lúc này mới xoay người rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây