Chỉ thấy máu trên bảo đao như giọt nước trên lá sen, lăn dài theo lưỡi đao, không bao lâu đã sạch sẽ.
Đao phong sáng như bạc, không dính một hạt bụi.
“Vốn còn muốn thổi máu trên lưỡi đao, vẻ mặt tịch mịch giả vờ cool ngầu, xem ra không cần rồi!” Thẩm Mặc cười một tiếng, cất Đằng Long đao vào vỏ đao bên hông.
Vừa rồi Giang Thành chết kỳ thực một chút cũng không oan, nếu hắn biết Thẩm Mặc trước khi vung ra đao đó đã chuẩn bị bao nhiêu. Hắn cũng sẽ chết tâm phục khẩu phục.
Thẩm Mặc sớm đã biết, công phu của mình tuyệt đối khó mà sánh được với Giang Thành, cho dù hắn dùng Đằng Long đao và Bạt Đao Thuật cũng vô ích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây