“Ăn. . . ăn. . . cho ta. . . ăn” Đôi môi khô khốc của lão ăn mày mấp máy về phía bầu trời, lẩm bẩm không rõ ràng.
Hình như là do đói, hắn không thể nói ra một câu hoàn chỉnh.
“Còn giả thần giả quỷ nữa, thì để ngươi nếm thử Phi Hoa kiếm của cô nương này.” Mạc Tiểu Lạc vững vàng đứng giữa sân, lạnh lùng nói với lão ăn mày này: “Ngươi là ai?”
“Ngươi không phải đã nói rồi sao?” Lúc này, chỉ thấy giọng nói của lão ăn mày đột nhiên trôi chảy một cách kỳ lạ!
“Muốn để đàn ông trên đời này thích ngươi, trừ phi hắn là người mù!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây