Lâm Thanh Trúc lúc này đã vô cùng khẩn trương, nàng nắm chặt nắm đấm đến mức móng tay đâm xuyên qua da, tiên huyết chảy ra nhưng nàng lại không chút nào để ý.
Hai mắt Lâm Thanh Trúc trở nên thất thần, nhìn không chớp mắt về phía đạo thân ảnh trên trời, trong miệng nỉ non: “Sư tôn, ngươi nhất định phải chống đỡ được.”
Tinh thần của Lâm Thanh Trúc cơ hồ ký thác toàn bộ vào Diệp Thu, vì hắn chính là người đã mang nàng lên núi, truyền cho nàng đạo pháp, một mực yên lặng bảo hộ nàng.
Những người khác thì Lâm Thanh Trúc không biết rõ, nhưng đối với nàng mà nói Diệp Thu chính là thế giới của nàng.
Lâm Thanh Trúc làm hết thảy cũng chỉ vì Diệp Thu, nàng muốn để cho hắn luôn cảm thấy vui vẻ nên phải tranh sĩ diện cho hắn, vì hắn cái gì nàng cũng nguyện ý làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây