Sau khi tránh thoát một lần lại một lần hung thú truy lùng, hai thầy trò Lục Ngôn cũng đã đi tới bên ngoài thành Quảng Lăng.
Bọn hắn ở lại tại một đỉnh núi, Lục Ngôn không kiềm chế được nỗi lòng, hô: “Sư tôn, ngài mau tỉnh lại đi.”
Tiếng hô nghẹn ngào này cuối cùng đã đề tỉnh Thanh Diệu đạo nhân. Vừa mới tỉnh lại ông ta liền nghĩ tới một mảnh đại sơn của Chí Tôn điện bị hủy diệt, truyền thừa chi địa chí cao vô thượng trong lòng mình bây giờ đã diệt vong, khóe mắt ông ta hiện ra nước mắt, lòng như tro nguội.
Thanh Diệu đạo nhân luôn muốn đem Chí Tôn điện phát dương quang đại, khôi phục lại phong thái của ngày xưa. Thế nhưng sau lưng ông ta luôn một mực có Cố Kiếm Sưởng hạn chế ông ta, khiến cho ông ta vô luận có làm cái gì cũng đều phải hỏi thăm ý kiến đối phương, từ đó mới tạo thành kết cục Chí Tôn điện bị diệt vong hôm nay.
“Phụt. . .” Lửa giận công tâm, Thanh Diệu đạo nhân lại phun ra một ngụm lão huyết, suýt chút nữa tiếp tục bất tỉnh nhân sự.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây