Diệp Thu quay đầu nói với Tiêu Dật: “Đi thôi.”
Tiêu Dật cười toe toét, khinh thường trừng mắt Thác Bạt Tuấn, sau đó đi theo bước chân của Diệp Thu rời khỏi nơi đây.
Nhìn theo bóng lưng rời đi của bọn họ mà khoé miệng Triệu Dịch hơi cong lên, khen ngợi: “Bá đạo thực sự! Thủ toạ các đời của Tử Hà phong ai cũng là nhân vật truyền kỳ. Không biết vị Diệp chân nhân này có thể phá vỡ ghi chép về vị Huyền Thiên chân nhân năm đó mà đạt tới tu vi Phong Vương cảnh trong truyền thuyết hay không?”
Hắn rất tò mò và trong lòng cũng rất có niềm tin với Diệp Thu, bởi vì Diệp Thu vẫn còn rất trẻ.
Đúng! Tuổi trẻ nghĩa là có tiềm năng rất lớn!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây