Một đám mây đen thật dày ngưng tụ trên bầu trời sơn cốc, những tia nắng sớm mới xuất hiện ở chân trời trực tiếp bị che mất đi. Trong lúc nhất thời, sơn cốc lại tối đen lại, chỉ có những tia sấm sét trong mây đen chiếu sáng dưới sơn cốc.
Mà ngay khi đám mây đen trên bầu trời ngày càng ngưng tụ lại thì đan hương cũng đã vô cùng nồng đậm, nồng đậm tới mức ngay cả năng lượng thiên địa chung quanh đài cũng bị cỗ đan hương này làm rung động. Bên trong dược đỉnh, ngọn lửa xanh biếc đang hừng hực thiêu đốt, mà ngay trên không của ngọn lửa đó, một quả đan dược màu xanh hồng trộn lẫn đang xoay tròn rất nhanh, đồng thời cũng có một cỗ năng lượng kinh người không ngừng từ trong đó khuếch tán ra. Luồng năng lượng này khi va chạm vào vách tường dược đỉnh thì phát ra tiếng leng keng như đao kiếm giao nhau.
Tiêu Viêm nhìn đan dược bên trong dược đỉnh, trên khuôn mặt tái nhợt cũng không khỏi tươi cười lên, mí mắt chậm rãi cụp xuống, một cảm giác mệt mỏi từ sâu trong linh hồn tràn ra làm cho hắn có chút buồn ngủ. Lần luyện đan thành này đã làm cho hắn tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, nếu như không phải trong lòng có một cỗ nghị lực chống đỡ thì chỉ sợ khó có thể thành công.
Lôi đình cắt qua mây đen chiếu lên trên khuôn mặt Tiêu Viêm, làm cho vẻ mệt mỏi của hắn hiện ra trước mắt mọi người. Nhìn trạng thái này của hắn, ai ai cũng biết hắn đã triệt để dốc toàn lực ra rồi.
- Nham Kiêu tiểu hữu, đại ân không thể nào cảm tạ hết được. Đan lôi này cứ để lão phu là được, ngươi nghỉ ngơi đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây