Âm thanh cười quen thuộc làm cho cả thân thể Liễu Kình cứng ngắc lại. Một lát sau hắn cũng hồi phục tinh thần lại, vẻ mặt vẫn khó tin nhìn thanh niên mỉm cười trông có vẻ xa lạ phía trước:
- Ngươi…ngươi là Tiêu Viêm?
Lời này Liễu Kình vừa phát ra thì thân thể mềm mại của Liễu Phỉ ở phía sau cũng chấn động mạnh. Tiêu Viêm, cái tên này đã để lại trong lòng nàng những ấn tượng quá sâu. Năm đó, vị biểu ca Liễu Kình mà nàng luôn tự hào, thiên tài chân chính của Nội Viện cũng đuổi theo không kịp người này…
Mặt trời chói chang chiếu lên khuôn mặt người thanh niên trước mặt, nàng nhìn lên khuôn mặt đó là lòng có chút nao nao, trong lúc nhất thời thì bàn tay ngọc cũng nắm chặt lại, ánh mắt có chút trốn tránh. Năm đó nàng cùng Tiêu Viêm có vài ân oán nhỏ, đó cũng là nguyên nhân làm cho Tiêu Viêm lại Liễu Kình giao thủ với nhau, nhưng kết quả cuối cùng lại làm cho tâm của nàng hoàn toàn sụp đổ. Cho đến bây giờ thì Liễu Phỉ vẫn không thể nào quên được cái thân thể gầy đứng ngạo nghễ trên sân năm đó. Khi đó Tiêu Viêm cũng chỉ là một thiếu niên vừa mới tiến vào nội viện không lâu, nhưng thành tựu của hắn lại làm cho toàn bộ nội viện phải ngước nhìn.
- Thật sự là hắn sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây