Sau khi Cổ Đan đi không bao lâu, Cổ Nguyên và Chúc Khôn biến mất hồi lâu đã đi tới.
“Yo, cha vợ, ngài đã đàm phán xong với Long Hoàng tiền bối rồi sao?” Thấy hai người đi tới, Tiêu Sắt thân thiết chào hỏi.
Cổ Nguyên lườm Tiêu Sắt một cái, ánh mắt chuyển về phía Huân Nhi, trên mặt toát ra nụ cười nhu hòa, hỏi: “Huân Nhi, vừa rồi là lão gia Cổ Đan kia tới sao?”
Huân Nhi thản nhiên cười nói: “Đúng vậy phụ thân, lại nói tiếp ngài chắc chắn không thể tưởng tượng được, lúc trước khi Cổ Đan bá bá đi du lịch đại lục, từng thu một đồ đệ, về sau tên đồ đệ kia tọa hóa, truyền thừa lại bị Đại ca ca lấy được, lại nói tiếp, hắn còn đại ca ca như sư tổ.”
“Sư tổ?” Trong mắt Cổ Nguyên xẹt qua một tia kinh ngạc, đồng thời trong lòng cảm thán thế giới đúng thật là nhỏ, ánh mắt chuyển sang Tiêu Sắt, nhìn thấy trong tay hắn xuất hiện một cái nạp giới, nói: “Ngược lại tên nhóc nhà ngươi đúng là gặp may mắn, cái nạp giới này, cho dù là Cổ tộc, cũng sẽ không nhịn được động tâm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây