Bảy ngày sau.
“Đã đến lúc phải đi rồi.” Tiêu Sắt đứng dậy, trải qua bảy ngày dốc lòng dạy dỗ của Diệp Trần, cộng thêm một lượng lớn kiếm hình thảo, có thể nói là Tiêu Sắt tiến bộ thần tốc.
“Trước kia ta cho rằng thiên phú của mình cũng đủ nghịch thiên, hiện tại xem ra ngươi mới là quái vật chân chính.” Diệp Trần lộ ra cười khổ, thời gian bảy ngày, bất cứ kiếm pháp nào hắn biểu diễn, dường như đối phương đều học một lần là biết, hơn nữa kiếm ý, trực tiếp đuổi kịp hắn, đạt tới cấp độ viên mãn, mà chính hắn, tuy nói cũng được hưởng lợi không nhỏ, nhưng kiếm ý đến hậu kỳ, cũng không dễ dàng tăng lên được, khó khăn lắm hắn mới đạt tới tám chín phần mà thôi, khoảng cách viên mãn, vẫn như cũ có một khoảng cách không nhỏ.
“May mắn mà thôi.” Đương nhiên Tiêu Sắt sẽ không nói cho đối phương biết mình có hệ thống, đột nhiên bỏ qua đám người trên mặt đất cách đó không xa, cố ý phóng đại giọng nói: “Hình như nơi đó còn có không ít kẻ địch ở bên trong, lấy thực lực bây giờ của ngươi ứng phó có thể có hơi khó khăn, ngươi đi trước, một canh giờ sau ta lại rời đi, trong lúc này, cho dù là bất kỳ người nào có ý đồ rời khỏi Thiên Giáp Hạp, ta thà giết chứ không bỏ sót.”
“Cảm ơn.” Diệp Trần cũng đã sớm phát hiện trong đám người có núi lơ lửng (không hiểu), lúc này chắp tay với Tiêu Sắt: “Đa tạ, hy vọng chúng ta còn có cơ hội gặp lại nhau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây