“Ta nào có bản lĩnh này, vận khí tốt mà thôi, được rồi, đi vào đi.” Tiêu Sắt mỉm cười, không có giải thích quá nhiều. Hắn không có thiên phú tìm bảo vật, nhưng hắn có hệ thống cho đôi mắt có thể nhìn thấu, cho dù nơi bí mật hơn nữa, hắn cũng có thể liếc mắt một cái là đã nhìn ra, bao gồm cả con gấu nhỏ mập mạp mà Tử Nghiên đanh mặc lúc này.
Nghe được Tiêu Sắt nói như vậy, Tử Nghiên cũng không nghĩ nhiều, so với việc nghiên cứu nhiều hơn về việc Tiêu Sắt có cũng có năng lực tìm bảo vật gì đó hay không, nàng càng cảm thấy hứng thú với bảo vật trong sơn động hơn.
Xuyên qua đường hầm hang động và leo lên một cái thang đá, và vài phút sau, hai người gặp phải một cánh cửa đá.
Toàn thân cửa đá đen kịt, trên đó phủ đầy rêu xanh, mơ hồ lộ ra một chút nặng nề.
“Ta tới…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây