Ngay khi Tiêu Viêm đang rối rắm suy nghĩ có nên chạy trốn hay không, thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập, cô thị nữ kia ôm một cái hộp gỗ đi vào.
“Đại nhân, dược liệu trên danh sách đều ở đây, tổng cộng ba mươi vạn kim tệ, ngài là tam phẩm luyện dược sư, dựa theo quy củ của nhà đấu giá chúng ta, có thể hưởng thụ ưu đãi 900.000, ngài chỉ cần trả hai mươi bảy vạn kim tệ là được.” Thị nữ kia nhẹ nhàng buông hộp gỗ xuống, thật cẩn thận mở ra.
“Ách...” Tiêu Viêm nhìn dược liệu trong hộp gỗ, khóe miệng không khỏi giật giật, dược liệu không thành vấn đề, phẩm chất cũng đều không tệ, chỉ là cái giá này.... Toàn thân hắn cũng chỉ có không tới năm vạn kim tệ a.
Hình như nhận ra cái gì, thị nữ kia có hơi chần chờ hỏi: “Luyện dược sư đại nhân, xin hỏi những dược liệu này có vấn đề gì không?”
“Không... Không có vấn đề gì cả.” Tiêu Viêm nghẹn đỏ mặt, chính là câu nói một phân tiền có thể làm khó được anh hùng hán, từ khi còn sống hắn chưa từng xấu hổ như vậy, đột nhiên cười gượng hỏi: “Xin hỏi có thể dùng đan dược làm thế chấp không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây