Dịch: Lap Tran
----
Ngay khi lão giả có chút tiếc nuối, cho rằng lại không có ai muốn mua thì Tiêu Sắt thong thả mở miệng: “Mười một vạn.”
Vừa lên tiếng, lập tức nghênh đón không ít ánh mắt tò mò cùng châm chọc, tất cả mọi người muốn nhìn một chút xem người ‘ nhiều tiền không có chỗ tiêu ’ này là ai, đáng tiếc, nhìn thấy gian phòng có buông rèm nên thất vọng thu hồi ánh mắt.
“Ha ha, vị khách quý phòng số sáu ra giá mười vạn, còn có ai muốn ra giá hay không, nếu không thì tàn đồ này liền thuộc về hắn, đây chính là một mảnh tàn đồ có lịch sử lâu đời, khoảng hơn một ngàn năm lịch sử.” Tuy rằng có người ra giá nhưng lão giả phụ trách vẫn không quá hài lòng, sau khi nhìn không có ai ra giá nữa mới đành gõ búa trong tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây