Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 794: Bá vương sát khí (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Rommel nhìn thoáng qua bốn trọng tài trưởng khác, đều gật gật đầu, một bên bị vu hãm quả thật có quyền lựa chọn như vậy, đây là cách đồng quy vu tận, cũng là khiến các quý tộc không thể quá mức kiêu ngạo.

Không có ngăn cản, bên trong bốn trọng tài trưởng có người quan hệ không tệ với Triệu gia, nhưng đều chưa mở miệng. Triệu Tử Mặc quả thật có thân phận, nhưng hắn coi bản thân quá quan trọng rồi, con em trực hệ Triệu gia cũng có mấy chục người, hắn chỉ là một trong số đó mà thôi, hơn nữa làm việc thì phải gánh trách nhiệm, không phải gia tộc gánh vác cho ngươi, mà là ngươi gánh vác cho gia tộc.

Làm kẻ vu cáo, Triệu Tử Mặc cùng Marino bị ném vào, dọc theo đường đi Triệu Tử Mặc liều mạng giãy dụa, uy hiếp các loại... Nhưng người ở đây đều thờ ơ, ngay cả bọn người Caroline cũng bị Vương Trọng chấn trụ, bọn họ tựa như đã quá xem nhẹ Vương Trọng rồi, vẫn luôn lấy một loại cảm giác về sự ưu việt của gia tộc nhìn đối phương. Vương Trọng muốn nói cho toàn bộ mọi người, người không phạm ta ta không phạm người, người nếu phạm ta, ta tất phạm người!

Theo tiếng kêu thảm thiết, đương nhiên cũng chỉ có một lát đã không còn thanh âm... Không có ai thương hại cũng không có ai tiếc hận, Thiên Kinh bên này hơi sơ sẩy chút, bọn họ cũng không phải chỉ chết thảm như vậy thôi, toàn bộ Thiên Kinh đều sẽ mang tiếng ác sống không bằng chết.

Mà Triệu Tử Mặc nằm mơ cũng không ngờ tới, tất cả kế hoạch lớn bá nghiệp của hắn cứ như vậy nước chảy về biển đông, trong lồng sắt chỉ có một cái đầu bị coi là quả bóng đá tới đá lui, năm con quái vật khát máu căn bản chưa đủ, bởi vì kẻ yếu như thế căn bản không đạt được bất cứ khoái cảm nào.

“Giờ đến lượt các ngươi.” Rommel nhìn Vương Trọng cùng Mã Đông nói.

Mã Đông mặc dù có chút lo lắng, nhưng hắn tin tưởng Vương Trọng. Triệu gia đã không chỉ một lần nhằm vào bọn họ, không chơi chết hắn thật không biết khi nào bị chơi chết, đối mặt kẻ địch, một mặt nhường nhịn sẽ chỉ làm bọn hắn được đằng chân lân đằng đầu, mà đối với Assassin gia tộc mà nói, sự nghiệp khuếch trương Thiên Kinh khẳng định sẽ động chạm một số thế lực, đây là phải trưởng thành ở trong máu cùng lửa.

“Cần thời gian đi chuyên môn chuẩn bị vũ khí không?” Rommel rất thưởng thức cá tính như Vương Trọng, hắn xuất thân quân nhân, từ trước tới nay đã không thích các động tác âm hiểm sau lưng của thế gia, chỉ cần trong phạm vi quy tắc, hắn nguyện ý cho Vương Trọng ưu đãi nhất định: “Trừ Thập Tự Luân, vũ khí khác đều không hạn chế.”

“Không cần.” Vương Trọng cười đi đến giá binh khí bên cạnh, nơi đấu lồng tự nhiên sẽ không thiếu binh khí, đều là tinh phẩm KD sản xuất, đương nhiên, cũng chỉ là trình độ tinh phẩm.

Hắn thuận tay cầm lên một chiếc rìu cán ngắn thật lớn, có chút giống Kình Thiên Phủ của Glenora, ở không trung tùy tiện vung bổ vài cái, kích động cương phong vang lên vù vù.

Bên cạnh, mắt Glenora sáng lên, nhìn quanh, nhếch môi, ta nói cái gì nhỉ? Rìu mới là vũ khí mạnh nhất thế giới này! Vương Giả Mạnh Mồm quả nhiên tinh mắt!

Nói thật, tuy lập trường khác nhau, nhưng đám người đến từ Bắc khu đều rất thưởng thức Vương Trọng, đây mới là hán tử đích thực, yêu hận rõ ràng, không giống một số tên nhát gan nào đó, vừa nghe tên tuổi thế gia đã tự quỳ trước hết.

Chỉ là, người khác lại chưa chắc lạc quan như Glenora.

Kình Thiên Phủ là rất cương mãnh, đại khai đại hợp, là lựa chọn tương đối tốt lúc đối phó loại biến dị thú hung tàn này, nhưng mặc dù là bản thân Glenora, một chọi một còn được, nhưng mà năm, vậy thật không phải việc cho con người làm.

Huống chi đây còn là đấu lồng, dù cho kỹ xảo cũng căn bản không thi triển ra được, trí tuệ nhân loại ở chỗ lợi dụng địa hình dẫn dắt, tiêu diệt từng bộ phận, đặt tới không gian nhỏ hẹp như vậy, rìu gì cũng không dễ dùng, huống chi còn có một Mã Đông ở bên cạnh vướng chân vướng tay.

Nói thẳng, tâm tình hắn muốn chơi chết Triệu Tử Mặc có thể lý giải, nhưng nếu hắn cho rằng mình có thể bằng cây rìu này đã ở trong lồng sống sót được...

Chỉ có thể nói, quá tự phụ, cũng quá tự đại.

“Còn tưởng sẽ có đại chiêu gì nhằm vào, chỉ là cây rìu... Đáng tiếc.” Lôi Ân Stuart khẽ lắc lắc đầu: “Hắn có thể lựa chọn dùng phương thức ôn hòa chút, người này quá trực tiếp cũng quá đơn thuần, giết chết Triệu Tử Mặc đối với hắn tất nhiên là nhọc một lần sướng cả đời, nhưng muốn không trả cái giá lớn tương tự, hắn còn chưa có thực lực này.”

“Đấu lồng từ thời đại hắc ám trở đi vẫn luôn là trò chơi của quý tộc, bình dân không biết rất bình thường, hắn đối với nguy hiểm và cực hạn trong đó chỉ là chưa hiểu rõ hết.”

“Nếu là ở địa hình rộng rãi, lợi dụng cây rìu đại khai đại hợp cùng thân pháp Quỷ Bộ của hắn, đồng thời bỏ qua Mã Đông kia, vậy có lẽ vẫn có cơ hội chống lại một chút, ít nhất chống đỡ qua mười phút đồng hồ không có vấn đề.”

“Rất thưởng thức dũng khí của hắn, nhưng ở trong lồng... Hầu như chắc chắn thua không thể nghi ngờ.”

“Dùng khiên tốt hơn, dù sao yêu cầu chỉ là chống đỡ qua mười phút đồng hồ.”

“Quá câu nệ vào hình thức, quá vội vàng chứng minh, vẫn ngây thơ, hắn cũng không biết đấu lồng, dùng rìu thuộc loại nghĩ sự việc quá đương nhiên.”

Bốn phía vang lên tiếng nói nhỏ, hiển nhiên người ở đây đều có đủ ánh mắt nhìn trận đấu như vậy, nhưng chỉ là cách nghĩ của người đứng xem.

Mặc Vấn dẫn dắt Thiên Cực chiến đội thì lẳng lặng nhìn. Không thể không nói, hắn lại phải tăng lên sự đánh giá đối với Vương Trọng, sát phạt quyết đoán, Triệu Tử Mặc người như thế một khi buông tha, hậu hoạn vô cùng.

Từ trong nháy mắt Vương Trọng cầm lấy cây rìu kia, Mặc Vấn đã cảm giác được, giống như Vương Trọng cùng cây rìu này có một loại phù hợp khó có thể dùng ngôn ngữ đến miêu tả.

Mặc Vấn từ trước tới nay đều không chỉ dùng mắt nhìn, thế giới tâm nhãn cảm nhận được là kỳ diệu, khi tổ hợp ở trong đầu Mặc Vấn có hình ảnh khác biệt, ở trong hình ảnh đó, người là người, vật là vật.

Nhưng, nháy mắt Vương Trọng cầm lấy cây rìu, Mặc Vấn lại cảm giác cây rìu đó biến mất, hoặc là nói, là hợp lại cùng một chỗ với thân thể hắn. Tự nhiên như vậy, phù hợp như vậy!

Trên mặt Mặc Vấn cũng không có biểu cảm dư thừa, nhưng trong lòng lại đã sáng tỏ.

Hắn tựa như đã có thể biết trước được kết quả, cũng rốt cuộc hiểu Vương Trọng vì sao dám mạo hiểm lớn như vậy, chỉ vì, hiểm như vậy theo hắn thấy có lẽ căn bản không tính là ‘hiểm’ !

Thậm chí, hắn tựa như rốt cuộc phát hiện bí mật của Vương Trọng.

Cái gì thích khách, chiến sĩ, trọng trang, viễn trình... Một người có thể kiêm nhiều nghề như vậy, thẳng đến trước một khắc này Mặc Vấn cũng còn cảm thấy không thể tưởng tượng, thế giới này vốn không thể có ai có được nhiều tinh lực và trí tuệ như vậy đi luyện nhiều thứ như vậy, Vương Trọng đại khái cũng chưa từng đi chuyên môn luyện, nhưng hắn có thể bày ra kỹ xảo nhiều nghề nghiệp như vậy, chỉ vì hắn nắm giữ là trung tâm thật sự của vũ khí!

Người và vật hợp nhất!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)