Vương Trọng thử công kích vài lần, nhưng đều bị lưỡi đao bóng tối rậm rạp cản lại, hiển nhiên một chiêu này hoàn toàn vượt qua phạm trù lực lượng của Chú Hồn kỳ, cũng không phải kỹ thuật có thể bù lại chênh lệch, thật ra cũng không đến mức uy hiếp đến sinh mệnh Vương Trọng, hắn xưa nay không sợ chiêu thức điên cuồng, đổi một hoàn cảnh khác, hắn rất muốn cẩn thận thể hội một phen, nhưng tình huống hiện tại là, một khi để Quỷ Hạo tích súc năng lượng ra tay, thương vong khẳng định sẽ phi thường lớn, nhất là ánh mắt Quỷ Hạo còn thỉnh thoảng quét về phía khán đài Thiên Kinh, phụ cận Thiên Kinh đã gặp hai lần tia chớp tập kích.
Gió lốc rốt cuộc đạt tới một cái cực hạn bão hòa, ở trong tiếng run rẩy vù vù ngừng tăng trưởng, xoay tròn bao phủ ở trên không quán thi đấu, giống như lĩnh vực của Quỷ Hạo!
Mà ước chừng năm sáu mươi lưỡi đao bóng tối đã tề tụ ở giữa không trung, chúng nó tỏ ra cuồng bạo bất an, lại miễn cưỡng chịu Quỷ Hạo ước thúc!
Quỷ Hạo mở mắt ra, hai mắt sớm đã phủ kín tơ máu, ở cao nhìn xuống, giống như nhìn xuống chúng sinh, lực lượng trên người bày ra đã đạt tới 600 Glasso, chỉ là dòng khí bám theo lúc hồn lực bản thân lưu chuyển, đã đủ khiến người ta ngã trái ngã phải!
Vẫy tay một cái, nhất thời có cả thảy hai mươi lưỡi đao gió chia lìa ra, nhắm vào Vương Trọng, mà ở phía sau tấm lưới, chính là khu chuẩn bị chiến đấu của Thiên Kinh!
“Ta rất tò mò.” Quỷ Hạo cười lạnh nói: “Ngươi rốt cuộc là tránh, hay là không tránh đây?”
Toàn sân đều bị thanh âm lạnh như băng đó của hắn chấn nhiếp, hiện trường trở nên yên tĩnh, ai cũng không ngờ ở dưới áp lực cường đại của Vương Trọng, Quỷ Hạo thế mà bày ra loại lực lượng nghiền áp này, tuy đã dùng tới bí kỹ nào đó, nhưng đây cũng chính là chỗ cường đại của thế lực gia tộc, cơ bản đều cất giấu đấu pháp hy sinh nào đó, tuy không biết đạt được lực lượng như vậy cần trả giá cái gì, ở thời đại hắc ám, loại chiến kỹ này là cơm bữa, đến hiện tại thời đại này tuy đã ít dùng, nhưng cũng không hiếm thấy.
Hiện trường có không ít khán giả muốn chạy trốn, không mấy ai thực sự chịu vì xem một trận đấu mà đem mạng nhỏ để lại nơi đây, nhưng vị trí khu chuẩn bị chiến đấu Thiên Kinh bị Quỷ Hạo uy hiếp lớn nhất lại là một mảng bình tĩnh.
Trừ Hyman đã theo Barron đi khu chữa bệnh, tất cả mọi người của Thiên Kinh đều ở nơi đó, vô luận là đám người dự bị Mirami, Reilly, hoặc là Scarlett, Emily bị thương, thậm chí là Mã Đông luôn luôn trơn như cá chạch.
Không có ai trốn tránh cũng không có ai sợ hãi, Vương Trọng còn ở trên đài.
Không nói loại lời vĩ đại cao thượng gì Vương Trọng và Thiên Kinh cùng tồn vong, nhưng toàn bộ mọi người lại đều tin tưởng vững chắc, chỉ cần có Vương Trọng, Thiên Kinh sẽ không loạn, sẽ không hoảng! Vương Trọng nhất định sẽ làm ra lựa chọn chính xác nhất, vô luận lúc nào, vô luận tình huống gì!
Xa ở ngoài ngàn dặm, học viện Thiên Kinh đã không bình tĩnh như vậy nữa, lúc này sớm đã như nồi áp suất nổ tung, đây là uy hiếp, nhưng cũng là chiến thuật, không có ai sẽ cảm thấy như thế nào, đương nhiên fan của Vương Giả Mạnh Mồm vẫn không hài lòng, nếu không phải trọng tài, hiện tại kết quả đã hoàn toàn khác.
Trong ánh mắt lão Green mặc dù có phẫn nộ, nhưng càng nhiều là lo lắng, bản thân chiến đấu không tính là gì, Vương Trọng phải đối mặt là Quỷ gia cường đại nhất, chút thủ đoạn đó cũng tính là nhẹ rồi.
Vô luận là Vương Trọng, Glory, hay là đám người Barron, Hyman, đương nhiên càng không thể thiếu cháu gái bảo bối Scarlett của mình, những người trẻ tuổi này vốn nên có tiền đồ tốt đẹp, nếu thực bởi vì một tên nhị thế tổ nổi điên, mất mạng ở nơi đó, vậy thật là...
Lão Green quá hiểu biết sự ngoắt ngoéo trong đó, hội nghị và tổ trọng tài nếu thực muốn ngăn cản, ngay từ đầu đã ra tay! Đến bây giờ còn chưa ra tay, đó là quyết tâm chỉ chờ kết quả! Hơn nữa chuyện này vô luận ai thua ai thắng, đối với hội nghị đều không có hại gì.
Nếu Vương Trọng thực có năng lực xoay chuyển càn khôn, đem Quỷ Hạo đánh ngã, vậy tất nhiên là hội nghị vui vẻ thấy nó xảy ra, mà nếu Vương Trọng thua, thậm chí người Thiên Kinh bị giết sạch rồi, vậy đối với hội nghị mà nói, chẳng khác nào nắm được một cái sai lầm của Quỷ gia, đứng ở trên lập trường đạo đức và chính nghĩa, hội nghị tuyệt đối có thể bởi vì chuyện này từ chỗ Quỷ gia trao đổi được đủ lợi ích.
Đó là một loại lập trường và đánh cờ chính trị, loại chuyện lợi dụng một ít đòn bẩy nhỏ dẫn động một miếng bánh ngọt lớn, lão Green đã gặp quá nhiều, đừng nói mình chỉ là viện trưởng một học viện, cho dù là đương nhiệm nghị trưởng Thiên Kinh, đi hội nghị liên bang cũng chỉ có thể là tiểu nhân vật ngồi góp mặt mà thôi, hiện tại chỉ có thể dựa vào bản thân Vương Trọng.
Lưỡi đao gió của Quỷ Hạo một mực ở vào bên bờ vực không khống chế được, chỉ nhìn thôi đã tương đối nguy hiểm, càng đừng nói trong đó ẩn chứa loại sát ý tanh máu kia. Rất hiển nhiên, một khi lưỡi đao gió không khống chế được, toàn bộ hiện trường hàng ghế đầu tiên chịu uy hiếp là lớn nhất, lúc gã này nổi điên không khống chế được cũng sẽ không để ý ai là bạn ai là kẻ địch.
Vladimir khẽ nhíu đầu lông mày, đã lặng yên không một tiếng động đứng phía trước mấy đồng đội, từng tia hồn lực tinh tế chạy ở trên thân hắn, nhưng không vội bùng nổ, hiển nhiên hắn cũng không kiêng kị lưỡi đao bóng tối của Quỷ Hạo.
Mặc Vấn thì có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng chưa hành động, người Mặc gia cũng đều không nhúc nhích.
Có chút thất vọng, nhưng lại nói không nên lời tư vị thế nào, Quỷ Hạo thiên phú như vậy rất mạnh, chỉ là quá thiếu tính kỹ xảo, với tính cách của Mặc Vấn xem ra hoàn toàn là thắng không võ, nhưng đây là chiến đấu, vô luận chiêu thức gì, có thể thắng chính là chiêu thức tốt, Vương Trọng cái gì cũng tốt, chỉ là tài nguyên trên người quá ít.
Ít nhất, lấy trạng thái trước mắt của Vương Trọng mà nói, một chiêu này căn bản không thể ứng phó, loại thời điểm này, chỉ có nhận thua mới là lựa chọn sáng suốt nhất, đối với hắn, đối với Thiên Kinh đều là chuyện tốt, dù sao núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đun.
Vô số ánh mắt đều đang nhìn về phía Vương Trọng, có tiếc nuối có cổ vũ có không cam lòng cũng có lo lắng.
Lo lắng hắn không biết tự lượng sức mình vì vinh dự đi liều mạng. Đương nhiên, càng lo lắng là liều mạng như vậy sẽ tạo nên vô số khán giả vì thế mà chôn theo...
Lo lắng như vậy quả nhiên đã trở thành sự thật, Vương Trọng hiển nhiên không có bất cứ ý tưởng cùng tính toán nào muốn đầu hàng cả.
Mọi người lúc này mới đột nhiên ý thức được, từ một khắc Quỷ Hạo ngưng tụ gió lốc trở đi, tựa như từ đầu tới đuôi, Vương Trọng đều chỉ là giống người đứng xem ở nơi đó lẳng lặng nhìn.
Thẳng đến lúc này, hắn mới lắc lắc đầu.
Giống như mang theo thất vọng, tay trái lập tức tựa như có quy luật vận động bắt đầu vung.
Không gian nhất thời xuất hiện một trận dao động.