“Vé! Kiểm vẻ!”
“Ai còn có vé chứ! Lúc đi ra đã sớm xé rồi! Ngươi đi nhặt dưới đất đi!”
“Không có vé không cho phép vào sân!”
“Đi con mẹ ngươi! Lão tử từng mua vé, chẳng qua đi ra WC trước, ngươi con mẹ nó dám chặn đường? Các huynh đệ, xông lên!”
“Không được chen! Không được cướp! Vé vào cửa! Vé vào cửa!”
Mọi người điên cuồng muốn lao về trong quán thi đấu thể thao, tiếng bảo an ở cửa hô lớn phải kiểm vé ở trong đám đông tỏ ra vô cùng tái nhợt và vô lực, thậm chí ngay cả vệ đội hơn trăm người khẩn cấp điều tới cũng không thể ngăn được đám người điên cuồng! Đại lượng người xem đi mà quay lại, ùa vào trong sân, trong đó cũng không thiếu rất nhiều người xem vốn không có vé, chỉ là tụ tập ở bên ngoài sân xem náo nhiệt.
Hiện trường hoàn toàn hỗn loạn!
“Các bằng hữu khán giả! Các bằng hữu khán giả! Khán giả điên cuồng đi mà quay lại ở hiện trường tạo thành hỗn loạn tương đối lớn, vệ đội kịp thời điều động cũng không thể ngăn được đám đông điên cuồng!” Trần Ngư Nhi cùng người quay phim ở dưới sự bảo vệ của ước chừng mười mấy vệ binh võ trang hạng nặng toàn lực, mới miễn cưỡng có thể ở trong đám đông đặt chân được, làm đưa tin trực tiếp hiện trường: “Trong đó tất nhiên có một bộ phận khán giả tương đối lớn là vì Thiên Kinh nghịch chuyển như kỳ tích đi mà quay lại, nhưng cũng có không ít kẻ trốn vé xen lẫn ở trong các khán giả này, vệ đội phía chủ sự đang khẩn cấp tiếp viện, hơn nữa thông qua điện thoại hướng toàn bộ mọi người phát ra hô hào, hy vọng mọi người bảo trì bình tĩnh, lúc này phía chủ sự cũng không phải muốn theo đuổi vấn đề vé vào cửa, mà là kêu gọi mọi người phải chú ý an toàn! Đặc biệt cẩn thận trẻ em, tránh cho phát sinh sự kiện giẫm đạp thảm thiết!”
Trong hiện trường điên cuồng, khu vực nửa sân Thiên Kinh vốn thưa thớt rất nhanh đã kín người hết chỗ, hiện trường trên màn hình lớn cũng đang truyền phát hình ảnh vừa rồi Barron bùng nổ, khiến các fan Thiên Kinh tới sau kích động thét chói tai không thôi!
“Hiện trường hỗn loạn ở trong dự liệu, các khán giả rời khỏi lúc trước, đối với Thiên Kinh chỉ là giận họ không tranh, nhưng bọn họ dù sao cũng là fan Thiên Kinh, trái tim bọn họ vẫn luôn hướng về Thiên Kinh! Tuyệt địa phản kích không thể tưởng tượng như thế, không điên cuồng mới quái lạ!” Thanh âm Nhược Trí cũng kịp thời vang lên: “Trên màn hình lớn đang truyền phát nháy mắt Barron tuyệt địa phản kích, trời sụp đất nứt, quả thực khủng bố như kỹ năng hồn phách, hơn nữa mang theo lôi điện nổ vang!”
“Đây là một hồi thắng lợi tính điển hình, ở dưới phong thái kiên định trác tuyệt của trọng trang Barron, Triệu Tử Hâm hoàn toàn mất đi lý trí, tùy ý ra tay bị Barron bắt lấy, nhưng chúng ta cũng có thể nhìn thấy Barron đột phá, hắn đã tới Chú Hồn kỳ đỉnh phong, không chỉ có thế, một đòn cuối cùng tuyệt đối có hiệu quả hồn phách, nếu ta không nhìn lầm mà nói, còn mang theo lôi bạo dị năng, quá thần kỳ, chiến sĩ thần kỳ, đương nhiên Thiên Kinh cũng là một đội ngũ thần kỳ, thế mà ở dưới tình huống tuyệt đối không có khả năng đạt được một tia sinh cơ.” Nhược Trí cũng là tâm tình sướng khoái, trừ Barron mang đến nhiệt huyết cho hắn, nói thẳng, hắn cũng không muốn nhìn thấy Vương Giả Mạnh Mồm ảm đạm rời sân như vậy, mặc dù đội hình chủ lực của bọn họ hiện tại đã đánh mất toàn bộ, mặc dù bọn họ đã hoàn toàn không còn tư cách đánh đoàn, nhưng ít nhất, thân là Vương Giả Mạnh Mồm, nên có một kết thúc đủ xứng với hắn, “Hiện tại điểm số là 3-1, chiến đội Thiên Kinh tuyệt địa phùng sinh, còn có một cơ hội tranh đoạt đoàn chiến!”.
Phong Thần bên cạnh biết điều không lựa chọn mở mồm, ở trong hoan hô cùng cảm động nghiêng về một bên của hiện trường và trên điện thoại, mình dám đứng ra nói gì, cam đoan sẽ chết rất khó coi.
Chỉ là trong lòng cũng có chút dở khóc dở cười, nói thẳng, đây thật sự là một chiến đội làm người ta khó có thể cân nhắc, luôn có thể đoán đúng mở đầu, lại không đoán trúng kết cục.
Barron đã được nâng đến bên sân, đội chữa bệnh cứu chữa đã khiến hắn tỉnh lại, nhưng vết thương trên người vẫn rất nặng, may mắn là, hồn hải vẫn vững vàng như cũ, công kích trí mạng nặng như vậy đánh ở trên đầu thế mà hồn hải còn chưa vỡ tan, quả thực là kỳ tích.
Toàn thân có hơn hai mươi chỗ gãy xương, diện tích làn da bị lôi điện chích thương đã vượt qua 40% toàn thân! Nội tạng cũng có thương tổn do kịch liệt chấn động và hiệu quả dòng điện tàn đánh, tuy lấy thủ đoạn chữa bệnh hiện tại không có nỗi lo tính mạng, nhưng nói thẳng, hắn vậy mà có thể nhanh như vậy đã tỉnh dậy, đã khiến đám người đội chữa bệnh kia cảm giác quá mức không thể tưởng tượng.
Tất cả mọi người chiến đội đều tụ tập bên người Barron, Mã Đông cũng có mặt, rõ ràng bị xa lánh ở sau mông toàn bộ mọi người, nhưng trên mặt lại không có giác ngộ làm sai, ngược lại là biểu cảm như thật không ngừng hướng bên trong thăm dò.
Thật không dễ dàng chờ người đội chữa bệnh tạm dừng động tác, nước mắt Hyman tí tách chảy xuống.
Người quan hệ gần nhất với Barron thật ra là Hyman, gã này tuy thân hình cao lớn, nhưng ở trong học viện lại luôn sắm vai đệ đệ của mình, ở trong lòng cô có phân lượng đặc biệt khác thường, bao gồm luôn ngốc nghếch cười ngây ngô hô hô, đó là một loại thân thiết khó có thể dùng ngôn ngữ miêu tả.
Cô lao lên đầu tiên: “Ngươi tên ngu ngốc này! Ngươi sao có thể nghe Mã Đông? Gã đó căn bản không phải con người!”
Mã Đông ở bên ngoài sờ sờ mũi, hắn vừa rồi đã khai ra, nhưng cái ác nhân này đã bị định tính, đây là một trận thắng lợi lấy mạng đổi về.
“Là ta bảo Mã Đông học trưởng cho ta thứ đó.” Barron lại lắc lắc đầu: “Hyman học tỷ, ta, ta có thể tùy hứng một lần không?”
“Tùy hứng cũng không thể lấy mạng ra tùy hứng! Ngươi đứa ngốc này! Ngu ngốc!”
“Đúng vậy, hơn nữa, không cần giải vây thay tên khốn kiếp kia!” Mirami lớn tiếng nói.
“Không phải ý tứ đó, ta nói tùy hứng là chỉ...” Barron lại lắc lắc đầu, ngay sau đó, trên mặt đã mang theo nụ cười: “Hyman tỷ, ngươi thật xinh đẹp, ta... Ta thích tỷ!”
Nói xong Barron cũng hoàn toàn thản nhiên, hắn biết, “sinh mệnh” của hắn thật ra chỉ đến nơi đây, nhưng, ít nhất nam nhân một phen.
Hyman ngẩn ngơ, không chỉ Hyman, người toàn đội đều ngây dại.
Barron luôn luôn ngại ngùng thẹn thùng, chưa từng ở trước mặt bất luận kẻ nào biểu đạt cảm giác của hắn đối với Hyman, thậm chí, lấy loại tính cách người hiền lành đó của hắn, đối với mỗi người đều đặc biệt đặc biệt tốt, Hyman cũng chưa từng cảm giác ra Barron đối với mình có ý nghĩ gì đặc thù, nhưng hiện tại...
Mọi người đều có chút trầm mặc, càng hiểu Barron vì sao đột nhiên trở nên lớn mật như vậy.
Trong mắt Hyman có cái gì đang đảo quanh, ngay sau đó không chút do dự cầm tay Barron: “Từ nay về sau, ngươi đã là người của tỷ!”
Barron lại đang lắc đầu, cố gắng muốn đem tay rút về.
Mọi người đều hiểu ý tứ của hắn, hắn biết mình đã là một phế nhân, thậm chí có thể bởi vì tiềm năng quá tải mà chết, hắn có thể ở cuối sinh mệnh lựa chọn phóng túng cuộc đời thấp kém mà ngắn ngủi của mình một lần, nhưng lại tuyệt không muốn liên lụy Hyman, hơn nữa hắn không cần thương hại, đây là tôn nghiêm cuối cùng của một người nam nhân.