Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 588: Đập nồi dìm thuyền (3)

Chương Trước Chương Tiếp

Ánh sáng màu trắng chói mắt khiến hiện trường hầu như hơn phân nửa số người không tự kìm hãm được nhắm mắt lại, chờ lúc mở mắt ra, tiểu loly thích khách kia đã hai tay chống đất quỳ xuống trên mặt đất.

Con dao găm lửa mất đi hào quang ban đầu nó nên có, phân tán ở bên thân chủ nhân, mấy ngụm máu tươi liên tiếp từ trong mồm cô phun ra, ở trên mặt đất tụ thành một vũng sắc thái nhìn thấy ghê người.

Emily tựa như còn cố gắng chống đỡ muốn đứng dậy, nhưng sau khi kiễng chân liên tục run rẩy vài lần, rốt cuộc trượt một cú, toàn thân đều bổ nhào vào trong vũng máu mình phun ra, chết ngất.

Đếm giây cũng bớt đi, đội chữa bệnh bên sân cũng nhanh chóng chạy lên.

Trận thứ ba, học viện Thần Long thắng!

Thắng trắng!

Thể hiện đầy đủ sự khủng bố cấp S đối với chi phối đối thủ!

“Rất bất đắc dĩ, nhưng Thiên Kinh đã thể hiện phong thái của mình.” Nhược Trí cũng có chút không biết nên hình dung cảm thụ trong lòng mình như thế nào, có thể khiến hai nữ hài tử vì vinh dự kiên trì đến mức như vậy, thực lực học viện Thiên Kinh chưa chắc mạnh bao nhiêu, nhưng ở trên giáo dục đức hạnh, quả thật không thẹn phong phạm một trường danh giá trăm năm: “Học viện Thiên Kinh từng ở liên bang huy hoàng một thời, trường danh giá tiếng tăm lừng lẫy, từng đào tạo vô số nhà khoa học, nhà tư tưởng, nhà giáo dục nổi tiếng, đương nhiên, cũng có vô số chiến sĩ xuất sắc! Tuy gần đây mấy năm nay ở CHF vũ đài lớn nhất liên bang thành tích liên tục trượt dốc, nhưng vẫn không hổ là một trong các trường danh tiếng liên bang! Chiến đội Thiên Kinh lần này, không những toát ra chiến sĩ đỉnh cao cấp ngôi sao ưu tú như Vương Trọng, Glory, càng có chiến sĩ tâm huyết như Scarlett, Emily, Barron… vì vinh dự học viện tích cực giao tranh, bất kể cá nhân được mất!”

Nói rất êm tai, nhưng rơi vào trong tai người ngoài, thật ra ngụ ý chính là Thiên Kinh đã thua, cuối cùng cho người thất bại một chút mặt mũi mà thôi.

Khóe miệng Phong Thần giật giật, đây là muốn làm người tốt đó, “Thực lực chiến đội Thần Long thật sự xem mà than thở, ta cảm thấy Triệu Chiếm Thành đại khái cũng chỉ phát huy một nửa thực lực, hy vọng phía sau Thiên Kinh có thể có biểu hiện tốt, nếu không sẽ rất có lỗi với người ủng hộ tới từ rất xa.”

Phong Thần bổ một đao này có thể nói là sắc bén, trừ người Thiên Kinh, có rất nhiều người là hướng về phía kỳ tích và Vương Giả Mạnh Mồm đến, được lắm, từ thật xa dám đến, để chúng ta xem cái này?

Cái ý chí rắm chó gì, kiên trì cái gì? Phàm là tới trên vũ đài này, ai không có ý chí? Ai không có kiên trì?

Đây không phải nói nhảm sao!

Không có ai hô hào khẩu hiệu Thiên Kinh vạn tuế, vương giả vô địch nữa, hiện trường đã có một bộ phận nhỏ số fan thất vọng rời khỏi, mà người ủng hộ chiến đội Thần Long thì chuyện trò vui vẻ, cũng chỉ có vậy thôi, chiến đội Thiên Kinh cũng trở nên tầm thường, tố chất ngựa ô không được.

3-0, Glory thua rồi, Emily thua rồi, tính cả Scarlett bùng nổ đột phá như kỳ tích cũng thua, còn lại Vương Giả Mạnh Mồm có thể làm gì? Kích thích học viện Thần Long, để bọn họ đầu óc nóng lên đáp ứng ngươi một đánh năm sao? Thật ngại quá, cho dù thực đáp ứng ngươi cũng đánh không thắng nổi! Về phần Barron, một trận trước đối mặt trọng trang Bailadien kia bị Vương Trọng diệt trong tích tắc, cũng đã bị đánh thành chó, các loại điểm yếu, các loại chỗ thiếu hụt ở trong mắt người trong nghề đã sớm sơ hở chồng chất. Cái gì trọng trang loại hình công kích cấp S đóng gói cũng đã sớm thành câu chuyện cười.

Trông cậy hắn? Chẳng bằng trông cậy vào heo nái có thể leo cây càng đáng tin hơn chút!

Nếu không phải một bộ phận tương đối số người còn đang chờ đợi muốn xem một trận chiến cuối cùng của Vương Giả Mạnh Mồm, chỉ sợ người rời sân sẽ càng nhiều hơn!

Hơn nữa đã không chỉ một chiến đội nói đã tìm được phương thức phá giải Thập Tự Luân, mọi người đừng thần thoại Thập Tự Luân, đó chỉ là một loại viễn trình vũ khí, bất cứ vũ khí nào cũng có điểm yếu, đều có thể bị nhằm vào, nhưng vấn đề là, hiện tại Vương Trọng còn có cơ hội sử dụng sao?

“3-0, Thiên Kinh hiện tại lựa chọn đã rất ít, trận này, Vương Trọng lên có lẽ là lựa chọn duy nhất của bọn họ. Đối mặt khẳng định sẽ là Triệu Nhất Long, nếu Vương Trọng đội trưởng có thể thắng, vậy Thiên Kinh cũng sẽ có một ván ưu thế chọn sau trong ván quyết thắng. Mà Vương Trọng thua, vậy ít nhất coi như là vẽ lên một dấu chấm tròn hoàn mỹ cho Vương Giả Mạnh Mồm trong lời đồn, trận chiến kết thúc!”

Toàn bộ mọi người đang chờ đợi Thiên Kinh an bài, tựa như, lời Nhược Trí nói quả thật đã là lựa chọn duy nhất của Thiên Kinh.

“Đội trưởng.”

“Vương Trọng.” Mọi người đều nhìn Vương Trọng.

Vương Trọng ~ Vương Trọng ~ Vương Trọng ~ Vương Trọng...

Không biết ai hô một câu, rất nhiều người đều hô lên theo, không riêng gì ủng hộ Thiên Kinh, còn có ủng hộ Thần Long, phải biết rằng rất nhiều người vô luận lập trường ở đâu, nhưng đều khát vọng kiến thức một trận đấu của Vương Giả Mạnh Mồm, vương giả va chạm!

Cho dù cuối cùng Thiên Kinh thua, nếu có thể xem một lần Vương Trọng đối trận Triệu Nhất Long, trường hợp sôi động như vậy cũng đáng kỷ niệm, hơn nữa cho dù đoàn đội thua, Vương Trọng có thể thắng lợi, ít nhất đối với danh dự cá nhân của hắn là không có tổn thất.

Nhưng vô luận người khác hô như thế nào, Vương Trọng tựa như còn rối rắm cái gì?

“Đại ca, cũng lúc nào rồi, ngươi còn đang chờ cái gì, đánh trước một trận rồi nói sau đi!”

“Đúng vậy đó, lấy trước một trận đã, cái khác để nói sau!”

......

Thậm chí ngay cả người của học viện Thiên Kinh không ít cũng nghĩ như vậy, chung quy không thể một trận không đánh bị người ta cạo trọc chứ, ngay cả ra sân cũng không ra được chẳng phải là càng thêm uất ức?

Lúc này còn đang chờ cái gì? !

Trong lòng Vương Trọng cũng đang rối rắm, hắn quá rõ, một khi hắn ra sân, trận đấu này cho dù thua, vô luận thắng thua, cho dù thắng, một thắng lợi coi như là có chút mặt mũi, nhưng đây cũng không phải điều hắn muốn, cũng rất có lỗi với sự kiên trì của đám người Scarlett.

Nhưng, đến một bước này rồi, tựa như cũng không có lựa chọn khác.

Đang lúc Vương Trọng chuẩn bị đứng dậy ra sân, Barron đã trở lại, trên mặt mang theo sự tự tin cùng thản nhiên không quá bình thường, “Học trưởng, trận này có thể giao cho ta không?”

Toàn bộ mọi người đều sửng sốt một phen, đây còn là Barron sao?

Gã này còn tự tin như vậy, đầy hương vị nam nhân? ? ?

Nhưng, đây không phải đang pha trò cười sao?

Vương Trọng hơi sửng sốt, nhìn thoáng qua Barron, nhưng chưa nhìn thấy Mã Đông, gật gật đầu, “Giao cho ngươi!”

Barron đi về phía trên đài, đi đến một nửa bỗng nhiên quay đầu lại, lộ ra nụ cười sáng lạn, “Học trưởng, thời điểm hạnh phúc nhất của ngươi là gì?”

Nhìn đồng đội xung quanh, nhìn tràng thi đấu thể thao như núi lửa sóng thần, còn có những người chờ mong ở phương xa, “Với ta mà nói, chính là bây giờ!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)