Bất cứ một học sinh anh hồn học viện nào cũng biết, lực lượng đoàn đội lớn hơn cá nhân, đồng thời, kiêu ngạo là ngọn nguồn thất bại!
Weilz đồng ý đề nghị của Quỷ Hạo, năm chiến sĩ chủ lực đi lên đài thi đấu thể thao, Kesubailun cuối cùng lựa chọn Quỷ Hạo làm vì đối thủ của bọn họ!
Bọn họ muốn thắng, nhưng cũng cần có mặt mũi, đã là Quỷ Hạo đề nghị, vậy lấy Quỷ Hạo khai đao!
Quỷ Hạo mạnh nữa, cũng chỉ là Chú Hồn kỳ, nếu hắn muốn đánh mặt, muốn lấy bọn họ lập uy, Kesubailun cũng quyết định, phải xoay ngược lại. Ở sau khi kết quả rút thăm ra, bọn họ đã thiết kế một bộ sát trận chuyên môn dùng để đối phó Quỷ Hạo, lấy nhiều đánh ít, là muốn nhỡ đâu tiến vào đoàn chiến, xử lý Quỷ Hạo cũng coi như tranh thủ chút vinh dự, không ngờ Thượng Đế thật sự cho bọn họ cơ hội!
Đám bình luận viên điện thoại trực tiếp cũng đang gào khản cả cổ kích động không khí, bọn họ cũng bị Quỷ Hạo trấn trụ, thật là rất cuồng, rất ngạo, hoàn toàn không đem đối thủ để vào mắt.
Không hề nghi ngờ, loại khí phách này ở trên điện thoại phi thường hút hàng, loại kiêu ngạo và tự phụ này cũng nghiền ép Vương Giả Mạnh Mồm, bởi vì Vương Giả Mạnh Mồm hiển nhiên chưa vương phách như vậy.
“Chiến đội Weilz vẫn giữ lại một chút mặt mũi, trực tiếp lựa chọn Quỷ Hạo làm đối thủ, nhưng, tin tưởng bọn họ cũng từng cân nhắc kỹ càng, cũng không phải đơn thuần vì mặt mũi.”
“Đúng vậy, đã năm đánh một, không cần thiết cố kỵ thể diện nữa, nhất định là sớm đã có phương lược nhằm vào Quỷ Hạo, lúc này vừa lúc lấy ra, muốn xoay ngược lại Quỷ Hạo, dù sao ta rất lo lắng thay Quỷ Hạo, nếu thật bị chiến đội Weilz xoay ngược lại, ta cũng không biết phải bình luận như thế nào.”
“Nhưng trận đấu như vậy mới thú vị! Được rồi, có thể nhìn thấy trọng tài đã vào sân, trận đấu lập tức sẽ bắt đầu.”
Trọng tài vẫn lạnh lùng, ở nháy mắt Quỷ Hạo đưa ra đề nghị, hắn đã câu thông với thượng tầng, nhận được là đáp án khẳng định, ở dưới tình huống không vi phạm quy định cứng nhắc, ban tổ chức hoan nghênh vượt khó mà tiến lên!
CHF là khảo nghiệm, cũng là một lần giải trí toàn dân, mặt khác, nếu có ai thích chết, ban tổ chức hiển nhiên sẽ không ngăn cản.
Theo trọng tài ra lệnh một tiếng, thi đấu chính thức bắt đầu!
Oành!
Chiến đội Weilz nháy mắt tản ra, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, hướng tới Quỷ Hạo bao vây.
Quỷ Hạo lại chưa hành động, đứng yên giữa sân, khóe môi nhếch lên một nụ cười không kềm chế, giống như đang trào phúng đối thủ, hoặc như là ẩn sâu chuyện xưa thâm thúy, các em gái hâm mộ dưới sân càng phát ra tiếng thét chói tai!
“Quỷ Hạo Quỷ Hạo, Quỷ Hạo vô địch!”
Quỷ Hạo hơi nghiêng đầu, động tác đó giống như vương tử, lập lòe sáng lên, ánh mắt hướng tới khu vực ngoài sân tiếng thét chói tai vang nhất nhìn tới, sau đó hắn nhẹ nhàng cúi đầu, hướng các em gái hâm mộ cảm tạ!
“Oa a a a a a!”
Hiện trường bị giọng của các thiếu nữ thống nhất quản lý.
Số đông nam đồng bào, nhất là hán tử còn độc thân, giống như chịu một vạn phát chà đạp, hoặc như bị một vạn con heo từ trên người giẫm qua.
Kesubailun nhìn chằm chằm Quỷ Hạo, loại thời điểm này, còn rảnh rỗi trao đổi với các em gái cổ vũ ngoài sân? Bộ pháp của hắn nhẹ nhàng kéo giãn khoảng cách, súng bắn tỉa hạng nặng trong tay hiện lên từng đạo hào quang phù văn.
Bốn người khác cũng đều bị động tác của Quỷ Hạo chọc giận, nhưng, càng là lúc này, bọn họ càng bình tĩnh, bốn người, luân phiên đi tới, bọn họ phải chế tạo cơ hội cho đội trưởng bắn tỉa hạng nặng!
Chính là hiện tại!
Bốn người lao tới vị trí dự định, một cái vây kín, đem toàn bộ phương hướng của Quỷ Hạo bao trọn, bốn thanh trường kiếm phối hợp ăn ý, chia ra trên giữa dưới sau bốn đường đâm về phía Quỷ Hạo!
Đối phó cao thủ, kiếm trận không thể nghi ngờ là lựa chọn phi thường tốt, rất nhiều học sinh đều từng nghiên cứu thuật hợp kích, đương nhiên mục tiêu ban đầu là biến dị thú hoặc là sinh mệnh duy độ siêu mạnh.
Ánh mắt Quỷ Hạo lúc này mới từ ngoài sân quay lại, cười nhẹ, “Như vậy, vở diễn bắt đầu.”
“Thân ta như gió, phá sóng mà đi.”
Khẽ ngâm một tiếng, thân hình Quỷ Hạo giống như mộng ảo, nhẹ nhàng đan xen qua, bốn thanh trường kiếm chặn toàn bộ đường lui, giống như lâm vào ảnh ảo trên không trung, rơi vào chỗ trống.
“Thuận gió ngắm biển, đao theo ảnh động.”
Không đợi phản ứng, Quỷ Hạo bỗng nhiên cắt vào phía trước, lưỡi đao thẳng hình thoi luôn đè ở trong vỏ đao nhẹ nhàng bắn ra.
Tranh!
Tiếng rút đao vốn nên rất nhẹ nhàng, lại chân thực rót vào trong lòng mỗi người, thiên địa cũng như mất đi màu sắc, chỉ có lưỡi đao dài sáng như tuyết kia.
Đao kia, ở trong tay Quỷ Hạo, tựa như ảo mộng, đưa ngang ở trước ngực, theo thân hình cắt vào, giống như giọt nước mưa ở trên mặt hồ, nhẹ nhàng gạt vào trên trường kiếm của một chiến sĩ Weilz, nhưng, lực lượng đó, lại như sóng thần nháy mắt đem hắn nuốt vào, phòng ngự mất hết. Hắn mở to mắt, Quỷ Hạo ngay tại trước người hắn, hắn chỉ cần đưa kiếm về phía trước là có thể đâm vào, nhưng thân thể hắn đã không khống chế được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Quỷ Hạo ở trước người hắn như gió khẽ xoay tròn qua, ánh đao chém qua trước ngực hắn!
Oa a! Ngoài sân thét chói tai, nhưng, rất nhanh phản ứng lại, Quỷ Hạo dùng là sống đao, nhưng cho dù là như vậy, chiến sĩ trúng đao cũng nháy mắt xương ngực vỡ vụn, hộc máu ngã xuống đất không dậy nổi.
“Một mà hai.”
Bộ pháp như ảo ảnh, Quỷ Hạo cắt vào trước người một chiến sĩ khác, ánh đao đưa ngang, giọt nước lại phá được tảng đá, đánh vỡ phòng ngự, trở tay xoay đao trảm ngực!
“Hai mà ba.”
Người thứ ba tựa như lúa mạch bị cắt đổ nghiêng rồi ngã xuống!
Chỉ còn một chiến sĩ cuối cùng, sắc mặt tái nhợt, trong mắt là xem không hiểu kinh ngạc và không tin, môi run rẩy, “Vì sao!”
Kiếm của hắn, vừa rồi rõ ràng mấy lần đâm vào thân thể Quỷ Hạo, đồng đội sáng tạo cơ hội, hắn rõ ràng đã nắm chặt, nhưng đâm vào chỉ là không khí! Đâm vào không khí? Tuyệt đối không thể! Hắn có lòng tin đối với kiếm pháp của mình, mười tuổi bắt đầu luyện kiếm, đến nay vừa tròn mười năm, mười năm kiếm pháp, cho dù là hạt vừng, hắn cũng có thể nhắm mắt đâm một phát trúng ngay.
“Càn quét!”
Quỷ Hạo không đáp, chỉ mỉm cười, trên mặt vẫn là tia không kiềm chế, giống như trào lại phúng, trảm ngực tam liên kích, trường đao lưỡi thẳng trong tay đã đạt tới bão hòa.
Đối với chiến sĩ không dám tin, Quỷ Hạo đâm nhẹ trường đao, không giống sát chiêu, càng như là chỉ điểm phong vân, đàm tiếu thiên quân vạn mã.
Chiến sĩ rống giận, điên cuồng vồ ngược, nhưng mới bước ra hai bước, một lực lượng vô hình đánh mạnh ở trên người hắn, trong tiếng gió gào thét, hắn giống như trúng bom, nổ bay ra ngoài sân thi đấu thể thao.
Ngắn ngủn vài lần hít thở, bốn người biến mất! Ngoài sân xem mà trợn mắt há hốc mồm, đây là đao pháp gì? Lại là bộ pháp gì?
Nhưng, chiến đấu còn chưa chấm dứt!
“Quỷ Hạo!”
Một người cuối cùng, cũng là sát chiêu lớn nhất của Weilz, đội trưởng của bọn họ, Kesubailun!