“A, ngài nhất định là Mặc Vấn học trưởng rồi, thực trâu bò, chúc mừng ngài đoạt giải quán quân!” Mã Đông vẻ mặt sùng bái nói.
Mặt Casio cứng lại, vội vàng nhìn thoáng qua Mặc gia bên kia, “Ta không phải Mặc Vấn, ta là Casio.”
“Vậy ngươi phí lời làm gì, nơi nào mát mẻ thì qua đó, cứ làm như mình là đội ngũ quán quân.” Mã Đông vẻ mặt chán ghét, con mẹ nó, xưa nay đều là hắn làm ra vẻ, tên ngu ngốc này thế mà thích thể hiện đến chỗ của hắn.
“Uầy, bọn họ tựa như tin tưởng đội trưởng kia của bọn họ nhất định sẽ trở về, thế này không phải điên rồi sao?”
“Kẻ yếu là như thế, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.”
“Phế vật thi đấu dự tuyển đã mất tích vậy mà cũng có thể làm đội trưởng của bọn họ? Ha ha, thật sự là...” Một thành viên khác của chiến đội theo bên người Casio cười nói, nhưng lời còn chưa dứt, một đạo hàn ý khiến hắn cảm giác hầu như có thể đông lại linh hồn hắn đã từ sau gáy toát lên.
“Ngươi nói ai là phế vật?” Emily thính lực cùng tốc độ này cũng không ai bằng, vừa rồi còn đứng ở trên đỉnh tường thành, trong chớp mắt thế mà đã xuất hiện phía sau người này.
Người nọ cũng bị dọa giật mình, loại hàn ý cùng uy hiếp toát ra từ trong linh hồn đó, nhưng không thèm để ý, không ai dám động thủ ở nơi này.
“Ha ha, tiểu nha đầu rất bá đạo.” Casio cười cười: “Ngươi là Gia tộc Assassin? Nơi này là thành phố Lôi Đế, không phải là ở St. Montgomery của các ngươi, Assassin cũng không tính là gì, có bản lãnh ngươi cứ động thủ, ta còn đánh giá cao ngươi đôi chút.”
Khóe miệng Emily nhếch lên một tia độ cong, nói thật, mấy ngày nay sớm đã rất rất phiền, rất rất nóng, thời gian chờ ở trên tường thành quả thực dài như cả năm.
Một con dao găm lạnh lẽo bóng loáng lặng yên không một tiếng động xoay đến trong tay cô, nhưng ngay sau đó cổ tay đã bị người ta chụp lấy.
“Muốn phát tiết có rất nhiều biện pháp, “ Glory mỉm cười nói: “Bây giờ còn có nửa giờ, an tâm chờ đợi đi, học trưởng nhất định có thể kịp, ta cảm giác cũng không sai biệt lắm nên đến rồi.”
Casio nhịn không được lắc đầu, toàn bộ chiến đội đều là những kẻ điên, cái này con mẹ nó cũng có cảm giác, hắn cho rằng hắn là ai vậy.
Đang muốn nói chút gì đó, đột nhiên nghe được bên kia một trận tiếng chuông vang dồn dập.
“Nửa giờ cuối cùng! Chiến đội quá thời gian chưa nộp bảng báo danh, xem như tự động bỏ quyền.”
“Ta nói...” Casio cười ha ha, nhưng không đợi hắn đem lời nói ra khỏi mồm, bỗng dưng nghe được chung quanh có từng đợt thanh âm kinh ngạc.
“Mau nhìn, đó là cái gì vậy? !”
Rất nhiều người đều đang nhìn về phía ngoài cửa thành, chỉ thấy ở trong mảng thiên địa trắng xoá kia, một bóng dáng trắng như tuyết đang hướng cửa thành lao tốc độ cao!
“Đó... đó là người? Tốc độ thật nhanh!”
Tốc độ đó quả thật có chút kinh người, vừa rồi còn chỉ nhìn thấy xa xa có một điểm đen, vẻn vẹn ngắn ngủn mười mấy giây sau, đã nhìn thấy một cái đuôi thật dài, giống như tuyết sương ở phía sau bóng người nọ bắn tung tóe, quả thực giống như là một đầu xe lửa từ trong đất tuyết tốc độ cao lao tới, thanh thế oành đùng đùng kia nháy mắt khiến toàn bộ mọi người ghé mắt.
Mặc Vấn một mực giống như lão tăng nhập định, tai hắn khẽ giật giật: “Tốc độ cùng xung lượng không tệ.”
“Ồ?” Elixi bên cạnh thì hoàn toàn không để ý tình huống cửa thành, trong mắt hắn chỉ có Mặc Vấn, nói đơn giản, hắn quả thật cảm thấy hứng thú đối với Mặc Vấn, “Ngươi đối với loại trình độ này cũng để ý?”
“Bất cứ một cường giả nào, cũng đáng giá ta kính trọng.” Mặc Vấn thản nhiên nói, “Đây là đạo của ta.”
“Cường giả... Khụ...” Elixi chịu không nổi nhất chính là giọng điệu nói chuyện của Mặc Vấn, giả bộ vô biên, động cái liền nhấc lên cái gì ‘đạo’ linh tinh, cao thủ Thiên Hồn kỳ bình thường cũng sẽ không bàn về điều này phải không? Thế này quả thực không thể giao lưu!
Khác với Thiên cực chiến đội cùng Torres trấn định, lúc này cửa thành đã sôi trào.
“Tốc độ này quả thực không ai bằng, mau nhìn, hình như cõng người nữa!”
“Là người đội cứu viện? Không phải nói tuyệt băng phong bạc đã bịt kín đoạn đường, không thể thông qua?”
“Cao thủ cá biệt của đội cứu viện vẫn có thể đi qua được.”
“Đợi chút, hình như, không phải đội cứu viện!”
Đội cứu viện thành phố Lôi Đế, bộ trang phục đó quá rõ ràng, mặc kệ khi nào cũng luôn mặc đồng phục thuần một màu bạc sáng, đó là dấu hiệu cũng là vinh dự của bọn họ, nhưng bóng người kia hướng cửa thành lao tới lại mặc một thân quần áo màu xám đen, là đồng phục chiến đội dự thi nào đó!
“Là Vương Trọng ca?” Emily mắt sáng ngời, tuy còn chưa thấy rõ người, nhưng bằng màu sắc quần áo kia đã có thể đoán ra.
“Đệch, ta đã biết Vương Trọng nhất định có thể!” Mã Đông trực tiếp nhảy cao tám trượng.
Glory thị lực càng tốt hơn, đã nhận ra, thậm chí còn thấy được Scarlett đang ở trên lưng Vương Trọng.
“Không hổ là Vương Trọng học trưởng!” Trong mắt Glory tràn ngập ý cười, tham gia CHF lần này, gặp các lộ cao thủ tất nhiên có thể khiến hắn hưng phấn, nhưng nếu bên cạnh thiếu Vương Trọng, thì quá không viên mãn.
Thời gian nói mấy câu, bóng người đã lao tới phụ cận, đã có thể thấy rõ khuôn mặt.
Quả nhiên là Vương Trọng!
Vương Trọng hoàn toàn không nghỉ ngơi, Scarlett ghé vào trên người hắn đã ngủ mấy giấc, Vương Trọng giống như là một cái máy chạy không biết mệt mỏi, trong đó còn gặp ba lần tuyệt băng phong bạc, cùng với vài lần bầy sói vây chặn, nhưng Vương Trọng đều đã hóa giải, thời điểm gió lốc ập tới, trực tiếp hòa tan cái hố tránh ở phía dưới tầng băng, biến dị thú đến thì giết mấy con lập uy khiến chúng nó biết khó mà lui, đến sau đó, Vương Trọng cũng mặc kệ, toàn lực thoát khỏi, thời gian hắn vẫn luôn tính toán.
Hai cái chân như là động cơ vĩnh cửu, không biết mỏi mệt liên tục sải bước.
Scarlett nằm ở trên lưng hắn sớm đã mỏi mệt sắp không mở được mắt, nhưng lúc này cũng ủng hộ tinh thần: “Vương Trọng! Chúng ta kịp rồi!”
“Mình đã nói nhất định được mà!” Vương Trọng thật ra cũng là cực độ mệt mỏi, nhưng ánh mắt vẫn duy trì bình tĩnh.
“Vương Trọng ca!”
“Đội trưởng!”
“Học trưởng!”
Một đám đông người của chiến đội Thiên Kinh hưng phấn xông lên nghênh đón.
Vương Trọng một chân đạp xuống đất, xung lượng khủng bố khiến hắn ước chừng ở trên đất trượt ra hơn mười mét, cày ra một cái rãnh lớn mới dừng lại được, làm choáng váng một đám đông người ở cửa thành bên kia.
Mã Đông xông lên làm một cú ôm như gấu, Emily cũng ôm, mọi người đều hưng phấn cười hò hét, Barron trực tiếp giang đôi tay, đem Mã Đông, Emily tính cả Vương Trọng cùng Scarlett đều ôm hai chân rời khỏi mặt đất.
“Ha ha, ta đã biết các ngươi nhất định làm được! Thật cao hứng!”
“Vương Trọng ca, ngươi vừa rồi tốc độ thật nhanh đó, các ngươi lúc ấy bị gió lốc cuốn đi đâu?”
“Đệch, anh em ngươi làm ta sợ muốn chết, “ Mã Đông mắt sắc nhất, ngay lập tức chú ý tới Scarlett cùng Vương Trọng tiếp xúc thân thể thân mật, cười ha ha: “Nhưng, đáng giá! Thực quá đáng giá!”